Chúng tôi chỉ dành 2 đêm ở Edinburgh rồi sáng sớm hôm sau đi tàu đến Glasgow chơi trước khi bắt xe coach qua đêm về London. Ấn tượng đầu tiên của tôi về Glasgow được nhắc đến khi học môn Lịch sử các học thuyết kinh tế hồi đại học. Dù không phải sinh viên chăm chỉ, giỏi giang, tôi lại nhớ lý thuyết bàn tay vô hình của Adams Smith, giáo sư tại đại học Glasgow, một trong những trường đại học cổ kính nhất nước Anh, cái nôi của kinh tế học hiện đại. Và đó là tất cả những gì tôi biết về Glasgow trước khi tới đây.

Ngày 18/12/2018

Trời lại mưa, chúng tôi gặp chị Nhã ở cửa ga. Chị Nhã đến Glasgow chơi với bạn cùng đợt cuối năm. Không cổ kính như Edinburgh, là thành phố lớn nhất ở Scotland, Glasgow có nét hiện đại trẻ trung của một đô thị sầm uất nhưng vẫn còn nét tráng lệ, hoài cổ. Glasgow cũng được UNESCO cô nhận là thành phố âm nhạc bởi những đóng góp của thành phố cho sự ươm mầm, phát triển và phổ biến âm nhạc cho âm nhạc thế giới.

Glasgow

Ở Glasgow, tôi còn quen anh Quý, học giả Chevening trước tôi 1 năm đang chuẩn bị về nước. Anh dẫn mấy chị em đi loanh quanh thành phố. Khi mới sang, anh Quý nhắc nhở tôi rất nhiều, chia sẻ kinh nghiệm về cuộc sống ở UK. Cũng vì nhìn tấm gương học tập siêu phàm của anh mà tôi cũng phải tự nhắc bản thân phải cố gắng học hành tử tế. Xuống ga Glasgow, sau khi về nhà anh Quý cất hành lý, chúng tôi đi bộ đến khu học xá của trường Glasgow. Lần đầu tiên nhìn thấy tòa nhà gạch màu vàng bên thảm cỏ xanh rì và hàng cây cổ thụ như Hogwarts của Harry Potter, tôi phải thốt lên:

  • Nếu được đi học nữa chắc em phải học ở Glasgow. Thật là ghen tị.

Anh Quý cười bảo:

  • Anh dẫn mấy bạn đến thăm trường anh rồi ai cũng nói như em đấy.

Ước mơ được học trong những “tòa lâu đài”, chiều chiều ngồi trên thảm cỏ xanh mượt đọc sách mãi là mộng tưởng hão huyền khi tôi vẫn muốn học ở trung tâm London. 

Glasgow
Glasgow
Glasgow

Nghỉ giáng sinh, sinh viên đã về hết, trường chẳng còn ai, cộng thêm bầu trơi âm u, mưa lất phất, khung cảnh lại có phần ma mị. Chúng tôi đi vào khu học xá, qua sảnh chính và giảng đường. Trường đã bắt đầu chăng đèn mừng giáng sinh lấp lánh. Sàn nhà trải thảm màu trầm xanh đỏ sẫm, còn những đồ đạc quanh tường đều bằng gỗ nâu trầm. Trong trường còn có một bảo tàng lịch sử nhỏ, trưng bày các hiện vật khai quật từ thời xa xưa.

Glasgow
Tượng Adam Smith
Glasgow

Rời trường đại học, chúng tôi đi đến Bảo tàng và Phòng triển lãm Nghệ thuật Kelvingrove. Bảo tàng nằm trên phố Argyle, phía tây của thành phố, trên bờ sông Kelvin, bên cạnh công viên Kelvingrove chỉ cách khu học xá của đại học Glasgow khoảng 10 phút đi bộ.  Bảo tàng trưng bày các bộ sưu tập cả tranh ảnh, vũ khí, săn bắn động vật, đồ chế tạo…  Đúng đến 12h trưa, buổi biểu diễn âm nhạc của nghệ sĩ cây đàn organ lớn ở sảnh tầng 1 bảo tàng bắt đầu. Chúng tôi đứng trên tầng hai, nhìn người nghệ sĩ nhỏ bé trước cây đàn với những ống âm thanh khổng lồ, tạo ra những âm thanh du dương vang vọng khắp tòa nhà.

Glasgow
Glasgow

Đến chiều, anh Quý phải qua chỗ làm thêm, ba chị em tự khám phá phần còn lại của Glasgow rồi anh làm xong sẽ đi theo sau. Chúng tôi vào siêu thị Tesco mua đồ ăn trưa nhẹ, rồi bắt xe bus đến công viên Pollok. Tôi là người đề xuất địa điểm này, dù hôm đó trời mưa phùn đến chiều. Lần nào đi đến một thành phố nào đó, nơi tôi thường đến vẫn là nhà thờ, city hall, bảo tàng và công viên.

Glasgow

Pollok country park là công viên lớn nhất Glasgow và cũng là nơi bảo tồn nhiều loài động vật hoang dã. Công viên nằm ở phía Đông Nam cách trung tâm thành phố Glasgow 3 dặm (khoảng 30 phút đi xe bus). Chúng tôi đi bộ trong công viên, men theo con đường nhựa quanh co giữa những thảm cỏ xanh mượt. Công viên rộng lớn, vắng bòng người. Tôi còn nhìn thấy những đàn bò thong dong gặm cỏ sau hàng rào ngỡ như mình đang lạc giữa miền quê. Ở Scotland, có một loài bò có sừng, màu nâu, có tóc dài trên đầu nữa, nhìn rất ngộ.

Glasgow
Glasgow
Glasgow
Glasgow

Trời mùa đông, trời tối nhanh. Bốn anh em bắt xe bus về trung tâm ăn tối, xì xụp bát Tôm Yum cay xè tại nhà hàng Thái Lan rồi qua chợ giáng sinh ở George Square chơi. Không gian huyên náo, rộn ràng những ca khúc giáng sinh quen thuộc “Jinger Bells, We wish you a Merry Christmas”. Các gian hàng đã lên đèn trang trí lấp lánh. Hương xúc xích nướng, rượu mullwine nồng nàn, mùi socola nóng thơm lừng, cả mùi bánh nướng bơ béo ngậy quyện với mùi gió đông lạnh cóng. Tôi rất thích ngắm nhìn những hộp đèn bằng gỗ, khi đốt nến bên trong sẽ có chiếc chong chóng khắc các hình tí hon quay quay nhìn rất dễ thương. Mỗi lần đi qua những cửa hàng ấy, tôi lại chỉ ước có thể ôm hết về nhà.

Glasgow

Ba chị em chia nhau 1 cái bánh Chorrus thơm lừng hương bột quế, ăn với socola chảy, dù vừa mới ăn tối xong nhưng không thể cưỡng lại được vị thơm của những cửa hàng bánh. Đi một vòng, bốn anh em vào một quầy bán bia trong hội chợ để thưởng thức chút men bia. Anh Quý quay lại hỏi chúng tôi:

  • Các em có mang thẻ cư trú không? Dễ nhìn mặt các em người ta không cho vào đâu.

Tôi biết là người châu Á thấp bé, mặt trẻ hơn người Châu Âu nên người ta hay nhầm chúng tôi là học sinh, chưa đủ tuổi vào pub để uống bia, uống rượu. Có lần tôi đi siêu thị mua bật lửa, người ta cũng kiểm tra thẻ cư trú xem đã đủ tuổi chưa. Cũng may, lần này chúng tôi ngẩng cao đầu, tự tin và đi được một cách trót lọt. Mừng một tối tham gia chợ giáng sinh ở Glasgow. Chúng tôi hỏi Anh Quý về một năm sống ở Anh, chút kinh nghiệm vi vu, những sự kiện sắp tới không nên bỏ lỡ, rồi hẹn ngày gặp lại ở Việt Nam. Anh Quý chỉ dặn:

  • Một năm sẽ nhanh, nhớ trân trọng. Ngày kia anh về nước rồi.

Tôi thực sự thích không gian này. Không phải vì mấy tháng đi du học đã “tha hóa” tôi trở thành đứa nghiện bia, nghiện rượu suốt ngày đi pub, mà tôi thích không khí này. Thật khó để miêu tả thành lời. Ở đó có những câu chuyện chúng tôi có thể nói với nhau cả tối, có những điều khiến tôi phải trầm trồ như một thế giới mới vừa mở ra, và thấy mình may mắn đến nhường nào khi được ở đây.

20181218_192322-01

Chợ giáng sinh vẫn nhộn nhịp, rộn vang tiếng nhạc. Tôi đã từng đến chợ giáng sinh ở Birmingham, Southbank ở London, đi ngang qua chợ giáng sinh ở Edinburgh, nhưng ở Glasgow tôi thấy một màu sắc đậm nét và là chợ giáng sinh tôi nhớ nhiều nhất. Vì không gian lấp lánh này, vì hương bánh Chorrus có bột quế thơm lừng quyện với vị gió lạnh của xứ Scotland hay vì cái cảm giác thân tình, ấm áp tôi nhận được mỗi khi đến đây. Điều tôi trân trọng nhất trong những chuyến đi trong thời gian học ở nước Anh là khi đến đâu, tôi cũng có một người ở đó chào đón. Chưa bao giờ tôi thấy mình cô đơn, lạc lõng giữa một thành phố xa lạ. Và giáng sinh đầu tiên và duy nhất ở nước Anh của tôi giữa một ngày mưa xứ Scot là ấm áp đến lạ.

Tối muộn, chúng tôi về để lấy hành lý, đi cho kịp giờ ra xe. Glasgow là thành phố duy nhất ở Anh ngoài London tôi thấy có tàu địa ngầm. Dù nó không nhiều line chằng chịt như như Underground ở London nhưng cũng đủ để đưa chúng tôi những điểm chính của thành phố. Hệ thống tàu địa ngầm ở Glasgow chỉ có 2 đường, một vòng tròn bên trong, và một vòng tròn bên ngoài đi theo chiều ngược lại. Bởi vậy, dù có đi đường nào bạn cũng có thể đến bến tàu mình mong muốn. Chúng tôi đi đường ray phía trong, đợi một lúc, thì được thông báo, ray gặp sự cố, chúng tôi lại phải đổi sang line phía ngoài.

Sát giờ xe chạy, chúng tôi mới ra đến bến xe, may có anh Quý mang hành lý giùm không hai chị em chẳng biết có chạy kịp không. Thế rồi lên xe, hai đứa ngủ mê mệt đến sáng, mở mắt đã thấy mình ở London.

***

Những bài viết khác về nước Anh của mình

Nhật ký 444 ngày ở UK

Ảnh tiêu đều: Photo by Jacco Rienks on Unsplash

Subscribe để không bở lỡ những bài viết mới

[jetpack_subscription_form show_subscribers_total=”false” button_on_newline=”false” custom_font_size=”16px” custom_border_radius=”0″ custom_border_weight=”1″ custom_padding=”15″ custom_spacing=”10″ submit_button_classes=”” email_field_classes=”” show_only_email_and_button=”true”]