Trong cuốn sách “The Artist’s way” tác giả Julia Cameron đưa ra 2 bài tập giúp độc giả chữa lành đứa trẻ bên trong và kai phỏng năng lượng sáng tạo, giúp bạn trở thành một nghệ sĩ địch thực. Đó lfa “The Morning page” và “The Artist Date” tạm dịch là “Cuộc hẹn hò nghệ sĩ. Luật chơi của “Cuộc hẹn hò nghệ sĩ” rất đơn giản. bạn sẽ dành 2 giờ đồng hồ mỗi tuần hẹn hò với chính người nghệ sĩ trong bạn. Không phải cùng bạn bè, người yêu, anh chị em, mà là với chính bạn, có một khoảng thời gian cho riêng mình.

Đứa trẻ và người nghệ sĩ bên trong bạn cần được chú ý, quan tâm, chăm sóc như cách bạn quan tâm đến những vấn đề khác trong cuộc sống. Bạn có thể dành thời gian đi bộ trong công viên, đạp xe, ngắm hoàng hôn, đến một quán cà phê yên tĩnh đọc sách, đến một buổi hòa nhạc, dạo qua hiệu sách hoặc những cửa hàng mỹ nghệ, phòng tranh, một cừa hàng hoa tươi mà bạn thích. Tất cả để bạn thấy yêu bản thân mình hơn và nuôi dưỡi tâm hồn đầy sáng tạo trong bạn.

Đó là một cuộc thám hiểm một lần một tuần, một mình để khám phá một điều gì đó bạn quan tâm. The artist date thổi bùng trí tưởng tượng, chúng khơi gợi trí tưởng tượng. Vì nghệ thuật là trò chơi của các ý tưởng. Chúng nuôi dưỡng khả năng sáng tạo của chúng ta bằng cách thay đổi hình ảnh và cảm hứng nội tâm. – Julia Cameron.

Và tuần này mình có cuộc hẹn hò nghệ sĩ ở Leicester.

Leicester
Leicester

Nước Anh, ngày 22/10/2022

Chuyến đi đầu tiên ra khỏi Nottingham kể từ khi mình bắt đầu cuộc sống mới ở UK. Đã hơn 1 tháng kể từ khi đến Nottingham. Cả một tháng, một tháng mình chỉ dành toàn bộ thời gian và tâm trí cho việc ổn định cuộc sống, đi học, mua những đồ cần mua, thử các món có thể nấu, đi những nơi có thể đi trong thành phố, thử những con đường dến trường khác nhau, đi đến các thư viện xem đâu là chỗ ngồi tốt nhất. Mình không vội vàng đi du lịch, vì biết dù sao mình cũng ở đây lâu.

Leicester

Mình cũng đã quen với thành phố này, đi học đều đặn. cuộc sống đi vào ổn định, và mình cũng nhận ra, mình ở đây lâu nhưng thời gian mình có cũng vẫn là hữu hạn. Mình cần trải nghiệm nhiều hơn, và đi tìm điểm đến cho chuyến day-trip. Việc đến Leicester với mình cũng rất tình cờ. Cô bạn cùng lớp mình đang chơi nhạc cho một Symphony Orchestra. Tối thứ 7, dàn nhạc có buổi biểu diễn kỷ niệm 100 năm thành lập ở De Monfort Hall, Leicester nên mọi người cùng lớp rủ nhau đến xem ủng hộ bạn.

Một điều mình thấy thích về những con người mình gặp ở Nottingham, không chỉ vì họ tốt bụng và nhiệt tình mà những người bạn, các thầy cô của mình cũng là những nghệ sĩ đích thực. Cô bạn mình ngày thường đi học PhD, cuối tuần luyện tập cùng dàn nhạc và họ có 4 buổi biểu diễn (concert) lớn mỗi năm. Thầy giáo mình, dạy Engineering, và cũng có 1 ban nhạc riêng, xuất bản những bài hát mới trên Sportify. Anh bạn cùng lớp PhD của mình, ngoài bằng cử nhân Vật lý còn học Acting, và có nghề tay trái đạo diễn sân khấu. Cậu ấy cố gắng kết hợp khoa học và nghệ thuật sân khấu trong nghiên cứu Tiến sĩ. Mình tự hỏi, không biết những người bạn ấy dành ra bao nhiều cuộc hẹn nghệ sĩ của riêng mình. Ít nhất, với thời gian luyện tập, khám phá một môn nghệ thuật đã là khoảng thời gian nuôi dưỡng cho tâm hồn.

Leicester

Vậy là cô bạn biểu diễn 7h30 tối, mình quyết định đến Leicester từ sáng để dạo chơi thành phố cho bõ tiền vé tàu. Thành phố Leicester chỉ cách Nottingham hơn 30 phút đi tàu tiến lên phía Bắc, với giá vé cũng mềm – 8 bảng. Lâu lắm mình mới có cái cảm giác đợi tàu ở bến. Trời hôm nay nắng đẹp sau mấy ngày mưa. Mùi của nhà ga, của không khí mùa đông đặc trưng của nước Anh, hòa với mùi cốc cà phê mình mang đi từ nhà bằng chiếc cốc khắc tên mình cô bạn tặng từ Việt Nam. Chiếc tàu cũ kỹ từ thời cách mạng công nghiệp lần thứ nhất cuối cùng cũng đưa mình đến Leicester vào tầm trưa.

Leicester

Leicester

Theo lịch trình, nơi đầu tiên mình đến là Van Gogh Immersive Experience. Mình đã bỏ lỡ trải nghiệm này ở Việt Nam, ở London, nên tranh thủ phải đi ở Leicester. Mình thích Van Goh từ hồi xem phim Dear Vincent. Mình cảm thấy rất kết nối với âm nhạc, tiết tấu và hình ảnh của phim. Và thế là từ đó mình thích Van Gogh. Triển lãm nằm trong một ngôi nhà cũ cách ga tàu khoảng 20 phút đi bộ. Ngôi nhà khá nhỏ với 5 phòng triễn lãm chính. Những bước tường ghi thông tin tóm tắt cuộc đời của Van Gogh. Phòng trưng bày chính chiếu phim trải nghiệm, cảm giác như mình bước vào trong tranh vậy. Phim dài 35 phút, nhưng mình ở trong đó xem 2 lượt. Một lượt để trải nghiệm, đắm chìm và một lượt để chụp ảnh.

Leicester

Leicester

Có lúc mình như ở giữa cánh đồng hoa hạnh nhân, rồi nghe thấy tiếng quạ bay giữa cánh đồng lúa mỳ, thả mình trôi theo giữa đêm đầy sao ở sông Rhone, ngồi ở quàn cá phê rồi lại thấy như Van Gogh thủ thì bên tai những tâm sự về cuộc đời đầy khắc nghiệt. Những mảng màu trong tránh Van Gogh mờ ảo diệu kỳ như chính cách tâm hồn ông nhìn thế giới.

Lại nói đến vụ tháng trước có các nhà hoạt động môi trường ném tương cà vào bức hoa hướng dương của Van Gogh để truyền tải thông điệp “Sự sống hay nghệ thuật”. Mình thấy đây là hành động bốc đống vì dù ý nghĩa việc họ làm cao đẹp thế nào nhưng hành động đó cũng chẳng giúp được trải đất này tốt đẹp hơn mà chỉ phá hủy đi 1 cái đẹp. Vậy mà hôm sau đã có người ném súp vào bức họa của Monet. Mình nghĩ những nhà hoạt động này cũng chẳng yêu sự sống như họ nói, vì nếu yêu thì họ sẽ chẳng lãng phí thức ăn như vậy.

Tạm biệt Van Gogh, mình quay lại trung tâm thành phố để ăn trưa và thăm các điểm loanh quanh. Leicester khá nhiều tháp đồng hồ và những Arcade cong cong trong khu mua sắm. Hôm nay thành phố có lễ hội hóa trang nên mọi người lên đồ rất lạ mắt. Leicester còn nổi tiếng có một chợ nông dân địa phương ngay ở quảng trường trung tâm. Mình cũng ghé qua nhà thờ, và bảo tàng phù thủy. Hôm nay có một phiên chợ nhỏ, các bạn bán các vật phẩm magic, xem bài tarot nữa.

Leicester

Leicester

Leicester

Leicester

Đến tầm chiều, mình đi bộ tiếng về phía nhà hát, tiện đường ghé qua bảo tàng nghệ thuật. Thường thì Combo đến khác thành phố của mình sẽ có khu trung tâm, bảo tàng, và công viên. Bảo tàng ở Leicester khá lớn, trưng bày cả các bộ sưu tập về tự nhiên, tranh thời Victoria, tranh hiện đại và các triển lãm theo mùa.

Leicester

Leicester

Tại đây, phòng trưng bày mình dừng lại lâu nhất là về cuộc di dân của người Uganda gốc Á. Vậy là mình cũng hiểu tại sao, thành phố này lại đa dạng sắc tộc đến vậy. Từ tháng 8/1972, tổng thống Uganda đương thời Idi Amin đã ra lệnh trục xuất người Asian Uganda ra khỏi đất nước.

Do nhiều yếu tố từ thời là thuôc địa Anh, một lượng lớn người Ấn Độ, Pakistan, hay Bangladesh sang Uganda định cư, lập nghiệp. Người Anh đã đầu tư vào giáo dục dân tộc thiểu số châu Á, thay vì giáo dục của người bản địa Uganda. Do đó, họ có cuộc sống khá giả hơn người Uganda bản địa. Các tổng thống là người Uganda lên nắm quyền, đã theo đuổi chính sách “Phi châu hóa” bao gồm các chính sách nhắm vào người Uganda gốc Á. Họ bị đe dọa, cướp tài sản, Và đỉnh điểm là đến năm 1972, chính phủ Uganda ra lệnh tất cả những người Anh và người gốc Á buộc phải rời khỏi Uganda trong vòng 90 ngày.

Trong tình huống này có 27 ngàn người đã di cư đến UK, và có khoảng 4000 người đến Leicester, bắt đầu lại cuộc sống. Ban đầu họ cũng không được chào đón, chịu sự bất đồng ngôn ngữ nhưng qua thời gian cộng đồng người Asian Uganda đã khẳng định được vai trò, sự đóng góp của mình đối với nước Anh và vẫn giữ những truyền thống văn hóa đặc trưng. Đọc câu chuyện này, mình hiểu thêm nhiều về câu chuyện nhập cư, thế rồi mới hiểu tại sao có hàng trăm ngàn người có thể đặt bản thân mình vào chỗ nguy hiểm để tìm đường sang một đất nước xa lạ. Chẳng ai muốn làm vậy cả, chỉ là họ không còn có thể ở lại quê hương mình. Và thế giới này chưa bao giờ thực sự bình yên cả.

20221022_154918

Bảo tàng đến giờ đóng cửa, mình đi về phía De Monfort Hall, dạo loanh quanh mấy con phố nhà sinh viên, khu đại học Leicester, và khi màn đêm buông xuống, buổi hòa nhạc bắt đầu. Đây cũng là lần đầu tiên mình xem hòa nhạc sysphony ở Anh, lần đầu tiên xem biểu diễn ở một nhà hát lớn với những hàng ghế dốc đỏ thắm, và cũng lâu lắm rồi mình mới được ở trong khán phòng với những tràng pháo tay kéo dài không ngớt sau buổi biểu diễn thành công. Nhớ những ngày ở Hà Nội đi xem biểu diễn cùng các Art-mate.

Leicester

Leicester

Buổi biểu diễn kết thúc, trời cũng lạnh hơn. Mấy đứa ở gần nhà nhau cùng bắt tàu về, rồi cùng đi trên con phố vắng tanh về trung tâm Beeston. Cô bạn mình có một ngày thật dài cũng không quên chào tạm biệt mình bằng lời cảm ơn vì đã đến ủng hộ dàn nhạc. Còn nhờ cô ấy, mình có một ngày đắm chìm trong nghệ thuật từ sáng đến tối.


Cám ơn bạn đã đọc đến đây. Đừng quên để lại email tại ô bên dưới để không bỏ lỡ những bài viết mới trên Blog. (Sẽ có một email xác nhận gửi về hòm email của bạn).

[jetpack_subscription_form show_subscribers_total=”false” button_on_newline=”false” custom_font_size=”16px” custom_border_radius=”0″ custom_border_weight=”1″ custom_padding=”15″ custom_spacing=”10″ submit_button_classes=”” email_field_classes=”” show_only_email_and_button=”true” success_message=”Success! An email was just sent to confirm your subscription. Please find the email now and click ‘Confirm Follow’ to start subscribing.”]
Leicester