Trước lúc đi du học, mình ngồi xào những lá bài Tarot và đặt câu hỏi “Hành trình này sẽ như thế nào” rồi rút một lá bài cho câu trả lời, và mình nhận được lá bài The Hermit. Đây cũng là lá bài mình thích nhất trong bộ bài Tarot. Nhân vật The Hermit đứng một mình trên đỉnh núi với một cây gậy và ngọn đèn sáng trong tay. Lá bài Tarot này nằm trong giai đoạn 2 của cuộc đời là phát triển tiềm thức, liên kết với chòm sao Xử Nữ (Virgo) cũng là chòm sao của mình. Lá bài Tarot the Helmit hàm ý gợi đến thời điểm bạn tạm thời tách biệt khỏi mọi người, rút lui khỏi thế giới xung quanh và cần ở một mình để trải nghiệm thế giới riêng, kết nối với chính mình và phát triển sức mạnh tinh thần.

Từ nhỏ đến lớn là một đứa hướng nội, mình cũng tự nhận thấy rằng bản thân mình có thể sạc lại năng lượng, thấy vui vẻ, khỏe khắn là khi được ở một mình chứ không phải ở những cuộc vui. Bài học về hạnh phúc xuất phát từ bên trong, mình cũng học được từ giai đoạn covid. Mình rất muốn chia sẻ về điều này, nhưng không phải người bạn nào cũng hiểu câu chuyện ấy, bởi qua trình trưởng thành về linh hồn của chúng ta khác nhau. Do đó, có những người bạn mừng cho mình và có những người “thương hại” mình vì vẫn chỉ có một mình. Còn nếu tự hỏi trong sâu thẳm trái tim mình, không ngần ngại mình sẽ trả lời mình hài lòng và hạnh phúc với hành trình này.

Tận hưởng sự tĩnh lặng

Tâm hồn của chúng ta cũng như mặt hồ, muốn nhìn thấy nhân tâm, đúng với những gì vốn có, thì chúng ta cũng phải để tâm hồn yên tĩnh, phẳng lặng như mặt hồ, không để cho bất cứ một vật gì rơi vào làm khuấy động nó.  Có bao giờ chúng ta tự hỏi những điều chúng ta đang cố gắng là do mình thực sự cần, thực sự muốn hay mình chỉ đang bị cuốn theo thế giới bên ngoài. Trong hoàn cảnh ấy chúng ta không thể nào nhận ra chính mình, không thể biết điều gì dành cho mình. Và đó chính là ý nghĩa của những biến cố khiến mình muốn ở một mình, tạm tránh xa những khuấy động bên ngoài để được tĩnh lặng, và đi tìm kiếm câu trả lời “Tôi thực sự là ai? Tôi đến đây làm gì?” trước khi sẵn sàng một hành trình kết nối khác. Để đạt được điều đó, đôi khi chúng ta cần ngắt kết nối, tự trải nghiệm cuộc sống một mình thật lâu và thậm chí tự mình đối mặt với những mặt tối của bản thân mình.

“ Nhân tâm cũng như mặt hồ vậy. Khi bị khuấy động nó sẽ trở nên khó quan sát. Nhưng nếu con tĩnh lăng, câu trả lời sẽ rất rõ ràng”. 

“Your mind is like this water, my friend. When it is agitated, it becomes difficult to see. But if you allow it to settle, the answer becomes clear.”  

Kungfu Panda 3

Hiểu bản thân trước khi bắt đầu một mối quan hệ

Nhiều người vẫn nghĩ, một mình đồng nghĩa với cô đơn và rồi họ vội vã đi vào một mối quan hệ chỉ để lấp đầy những khoảng trống của sự cô đơn ấy. Đến một ngày, chúng ta đối mặt với nhiều vấn đề trong cuộc sống hơn, sự bù đắp không còn là một mảnh ghép hoàn hảo nữa, mà nó trở nên xô lệch, méo mó. Có rất nhiều người chia sẻ rằng, cuộc sống gia đình, chăm sóc con cái khiến họ đánh mất chính mình. Nhưng mình vẫn tự hỏi “Liệu trước kia họ đã thực sự tìm thấy bản thân mình chưa?”.

Nói về tình yêu, mình rất thích quan điểm mà mình từng đọc trong cuốn sách của thiền sư Hea Min, rằng hai người đến với nhau không phải như hai mảnh ghép bù đắp cho nhau mà là hai vầng trăng tròn sáng vằng vặc, soi hiếu cho nhau. Họ ở bên nhau với sự thấu hiểu, đủ đẩy, trọn vẹn chứ không phải những vết thương chưa lành và những khoảng trống cần vùi lấp, sẽ không có ai phải đánh mất chính mình vì người kia. Khi ai đó yêu bạn bởi con người ban đầu của bạn, liệu họ còn yêu bạn khi bạn đã đổi thay.

Cái học cần thiết cho con người là cái học về bản thân

Nguyễn Duy Cần
Screenshot_20201129-232353_Photos-01

Tránh những mối quan hệ độc hại

Nói chung mình cũng không dám bàn luận nhiều về tình yêu, bởi khi nâng cao quan điểm lại nhận về một loạt sự phản đối. Không có người yêu lại đi khuyên người khác yêu thế này thế nọ. Nhưng mình chỉ đang đi tìm hiểu chính mình để hiểu mình thực sự cần gì mà thôi. Mình hiểu ra là tại sao chúng ta thường gặp phải những người không phù hợp là bởi chúng ta không hiểu hết bàn thân mình thực sự muốn gì. Đứa trẻ bên trong bạn bị bỏ mặc  trong xã hội bận rộn quay cuồng với những mối quan hệ xã hội thực và ảo cùng những cuộc vui kéo dài.

Tình yêu bị thúc ép cho kịp deadline bởi gia đình, bị rẻ rúm bởi những định kiến của xã hội trước sự hào nhoáng của vật chật, và bị bi quan hóa bởi những tin cướp hiếp giết bạn vẫn dễ dàng đọc một ngày lưới mạng xã hội. Chúng ta vội vã bước vào một mối quan hệ bởi chúng ta sợ cô đơn, khi những vết thương chưa được chữa lành. Và theo luật hấp dãn, mây tầng nào gặp gió tầng đấy, bạn sẽ thu hút những người cùng tần số với mình. Trong bạn là sự tổn thương thì bạn sẽ chỉ thu hút về thêm những tổn thương. Thậm chí khi nhận ra, mình không còn hạnh phúc, chúng ta cũng chẳng dám dứt đi vì sợ bị cô đơn một lần nữa, và sợ định kiến cay nghiệt của xã hội.

Sự độc lập, yêu thương và tôn trọng bản thân

Ngoài hiểu bản thân ra, trải nghiệm ở một mình còn cho mình sự độc lập và biết yêu thương bản thân, rằng mình có thể tự nắm trong tay hạnh phúc của chính mình mà không phụ thuộc cảm xúc vào người khác. Sự tự vui cũng rất quan trọng trong cuộc sống đầy biến động này. Chúng ta không thể cứ buồn mãi khi mọi điều xung quanh đã đi vào chu kỳ ảm đạm. Mình nghĩ, khi mình tôn trọng và yêu thương bản thân vô điều kiện, thì người khác mới tôn trọng và yêu thương mình vô điều kiện.

Sự phụ thuộc cảm xúc là khi chúng ta như “người đi ăn xin tình cảm”, đòi hỏi người khác phải quan tâm, phải yêu thương, phải mật ngọt, khi ấy chúng ta mới cảm thấy mình được yêu, mới thấy vui, những gì chúng ta không biết làm thế nào để cung cấp cho chính mình. Khi ấy chúng ta dễ bị thao túng và ép mình ở trong một mới quan hệ độc hại. Sự bám víu ấy không phải tình yêu đích thực.

Vun đắp cho tương lai

Một mình một khoảng thời gian mình có thể tập trung phát triển bản thân mình, cố gắng trong công việc, thực hiện những dự án cá nhân. Khi tập trung đi làm, nhiều người bảo mình không lo chuyện gia đình, nhưng thực sự mình lo nhiều hơn người ta vẫn nghĩ. Mình nghĩ khi mình có một sự nghiệp vững chắc, kinh tế ổn định thì cuộc sống gia đình sau này cũng sẽ suôn sẻ hơn. Mình không muốn những ngày phải đi sớm về khuya để lại gia đình một mình, cũng chẳng muốn ngồi ở nhà và nuối tiếc những gì mình đã bỏ qua vì trước kia không cố gắng. Vậy nên khi còn có thể, mình sẽ tập trung hết khả năng để xây dựng những nền tảng vững vàng cho cuộc sống tương lai và để rồi chăm sóc gia đình với một tình yêu trọn vẹn, không còn đắn đo, nuối tiếc.

Học cách làm chủ cảm xúc, tránh lan tỏa những tổn thương cho người khác

Mình và em mình hay nói về những tổn thương trong gia đình. Chúng ta không thể phủ nhận, cuộc sống trong gia đình thiết lập toàn bộ thế giới quan của chúng ta từ nhỏ. Vết thương thể xác sẽ lành, nhưng những vết thương tâm lý thì vẫn dai dẳng ở đó, chỉ bị tạm che đi bởi một hạnh phúc lỏng lẻo có thể dễ dàng lộ ra. Những hành vi tiêu cực, những tổn thương của gia đình sẽ tiếp nối sang nhiều đời sau.

Bạn có bao giờ bị tổn thương bởi những lời mắng mỏ của cha mẹ mình? Bạn có bao giờ bị cấm đoạn không được làm những điều mình thích. Điều đó xuất phát từ tình thương và sự lo lắng, nhưng đôi khi xuất phát cả từ những trải nghiệm không vui mà bố mẹ đã trải qua. Mình thấy có một kịch bản khá độc hại rằng bố mẹ bảo con thay bố mẹ thực hiện ước mơ dang dở. Mình sẽ không như vậy. Mình sẽ tự mình thực hiện ước mơ của mình, và sau đó có thể giúp con mình thực hiện ước mơ của riêng con. Đôi khi sự vững vàng tâm lý, thấu hiểu, chữa lành những tổn thương của mình, xóa đi những cảm xúc tiêu cực, đơn giản chỉ để tránh sự tổn thương mình có thể gây ra cho người khác. Ví dụ, nếu mình không hiểu được  giá trị của sự riêng tư thì liệu mình có tôn trọng sự riêng tư của con mình. Việc hiểu bản thân mình cần gì, khi đặt mình vào vai của người khác, mình cũng sẽ phần nào hiểu được để giúp đỡ họ mình cần làm gì.

Sống cho chính mình

Từ nãy đến giờ toàn nói về chuyện gia đình. Có lẽ đó là điều mình bị phản đối nhiều nhất khi vẫn đang tận hưởng hành trình “The Hermit”. Còn về phía bản thân mình, có một chị bạn từng kể với mình về khoảng thời gian chị ấy một mình ở Đài Loan, nơi đầu tiên chị ấy được thực sự “SỐNG”. Chị ấy nói với mình rằng, ở một nơi xa lạ, khi chẳng ai biết mình là ai, sẽ chẳng ai đánh giá mình lệch chuẩn thế nào, không cần phải đóng vai một “good girl hoàn hảo”. Mình có thể thử những điều mà mình thực sự muốn thử và không sợ sự phán xét, hay tâm lý sợ làm bố mẹ, người thân không hài lòng. Bởi ở đây, mình chỉ sống cuộc đời của riêng mình thôi.

Kết

“Chúng ta được sinh ra chỉ có một mình và chết đi chỉ có một mình. Ta bước vào thế giới này một mình, và dù ta có được sự đồng hành từ bạn bè, gia đình và những người ta gặp trên đường đời, nhưng vẫn sẽ có những thời điểm ta chỉ có một mình mà thôi. Và dù cho đây là một suy nghĩ đáng sợ, nhưng nếu ta dành riêng chút thời gian cho bản thân để yêu, chấp nhận, nâng niu và hòa giải với con người của chính mình, thì sau cùng ta sẽ học được cách ở một mình mà không cảm thấy cô đơn. Và ta sẽ không phải sống trong sợ hãi nữa…”

Orson Welles

Ở một mình, tận hưởng sự tĩnh lặng, bình yên, lắng nghe trái tim và tâm hồn để biết rõ về con đường mình nên đi, người mình thực sự cần ở bên, học những bài học cần thiết cho cuộc sống. Và rồi, chúng ta sẽ sẵn sàng bước vào một mối quan hệ với sự đủ đầy như một vầng trăng tròn sáng tỏ, để ở bên một vầng trăng khác.

Những cảm xúc vụn vặt lộn xộn khi ngôn từ vẫn chưa thể diễn tả hết những điều mình đang nghĩ nên mình sẽ cập nhật bài viết này khi mình sáng tỏ hơn. Mình xin kết lại bài này bằng đoạn trích mình đọc trong cuốn “Tôi tự học” của Thu Giang Nguyễn Duy Cần.

Sống trong xã hội, người ta vì nể nhau mà phải bị bắt buộc sống trong giả dối. Cả một giàn “nghi lễ” giả tạo bắt buộc ta phải dẹp tình cảm ta qua một bên, tỏ vẻ lạnh lùng và cố giữ vẻ trầm lặng bí ẩn. Chẳng những ta không được quyền bộc lộ bản tính của ta, lại còn bị phong tục, tập quán xã hội làm lệch đi và phải thay vào đó bằng những cử động, những cảm tưởng mà xã hội thời thượng chấp nhận, dù trái với tâm cảm của ta. Cái sống phiền phức, nhộn nhịp của đô thị sẽ dễ làm khô héo tình cảm thanh cao của ta. Sống trong cô tịch là dịp hay để mình sống trở lại trong sự thành thực với cõi lòng. Cái đời sống cạnh tranh nhộn nhịp khiến lòng ta khao khát sự sống trong yên tĩnh, thành thực và tự do. Văn hào Andrea Maurois cũng có nói “Dưới cảnh sao trời mênh mông bát ngát, những chuyện vụn vặt phải chìm lần mất hẳn trong bóng tối. Trong sự im lặng ban đêm và sự im lặng của tâm hồn, trên những khoảng bao la man mác của mọi sự phù phiếm vô giá trị đều gạt bỏ hết, và ta có thể xây dựng được những công trình lâu dài. Sự tĩnh mịch không bao giờ làm hèn yếu con người đâu.

Tôi tự học _ Thu Giang Nguyễn Duy Cần

Cám ơn bạn đã đọc đến đây. Mời bạn theo dõi qua email để không bỏ lỡ những bài viết mới trên blog.

[jetpack_subscription_form show_subscribers_total=”false” button_on_newline=”false” custom_font_size=”16px” custom_border_radius=”0″ custom_border_weight=”1″ custom_padding=”15″ custom_spacing=”10″ submit_button_classes=”” email_field_classes=”” show_only_email_and_button=”true” success_message=”Success! An email was just sent to confirm your subscription. Please find the email now and click ‘Confirm Follow’ to start subscribing.”]

Tham khảo: 9 Reasons Why You Should Spend More Time Alone With Yourself