Bạn thường thức cả đêm để hoàn thành và nộp bài tập trước thời gian quy định của thầy cô. Chắc có lẽ bạn cũng thường bận rộn với công việc ở công ty, có khi làm thêm giờ để hoàn thành báo cáo. Deadline giúp cho công việc của bạn thực hiện đúng kế hoạch, đúng tiền độ. Hoàn thành công việc đúng deadline giúp bạn nhận được sự tín nhiệm của cấp trên. Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi “Liệu có một deadline nào cho ước mơ của bạn? Và bạn có bao giờ thức đêm, mất ăn mất ngủ hay dành thật nhiều thời gian, công sức cho ước mơ của mình như cách bạn cố gắng chạy deadline cho công ty?”

Hiện nội dung này đã có trên Podcast, mời bạn lắng nghe

Câu chuyện của tôi.

Câu chuyện thứ nhất

Từ bé, cứ mỗi mùa hè, các bạn rủ nhau đến bể bơi tôi lại ở nhà bởi tôi không biết bơi. Đến lúc đi làm, công ty đi du lịch, ở trong resort có bể bơi rất đẹp, các chị rủ xuống bơi, tôi lại ngồi trên bờ vì không biết bơi. Tôi cũng biết bơi là kỹ năng cần thiết và cũng muốn học. Tôi không nhớ nổi đã bao nhiêu mùa hè tôi tự nhủ với bản thân “Mình sẽ đi học bơi” nhưng câu đó tôi cứ nói hết từ năm nay qua năm khác. Lý do thì nhiều lắm, lúc nào tôi cũng thấy mình bận.

Hè năm vừa rồi, khi tôi nói chuyện với đứa bạn, nó bảo muốn đi học bơi, tôi cũng chỉ tiếp thêm coi như câu chuyện làm quà “Uhm, đi học đi, mình cũng muốn đi học”. Rồi cô bạn như cá gặp nước, kéo tay tôi “Uhm, thế mình đi học đi”, rồi nó cầm điện thoại google địa điểm học, 5 phút sau nó quay sang bảo tôi “Xong, tôi vừa hẹn thấy giáo rồi, tuần sau bắt đầu nhé”. Mọi chuyện nhanh đến nỗi tôi còn chưa kịp nghĩ ra lý do nào để từ chối, mặc dù trước lúc đi học tôi vẫn để trong đầu cả ngàn lý do “bận, sợ, ngại, mệt…”. Hè năm ngoái, chính thức tôi đã “tốt nghiệp” được lớp bơi đó (cùng các em bé chỉ 3-4 tuổi).

53570BA8-8356-44F1-BC27-3739E622EAA4 1-01

Câu chuyện thứ hai

Từ nhỏ tôi đã ước mơ đi du học. Cuộc sống của tôi lúc nhỏ chỉ có duy nhất 2 điểm đến đó là nhà và trường học. Bạn có bao giờ ngồi xem “chuyện tình Harvard” và mơ một ngày đến Mỹ học luật, hay xem Harry Porter và ấp ủ một ngày đến Hogwarts? Tôi đã ấp ủ ước mơ được ra nước ngoài học tập từ rất rất lâu. Ngay từ hồi cấp 3, tôi đã tìm hiểu các chương trình học A-Level ở Anh, tham gia các cuộc thi viết luận để dành học bổng (dù khi đó tôi biết trình độ của mình còn rất kém). Tôi thậm chí đã từng viết mail cho đại diện chương trình học bổng và nói rằng xin hãy cho tôi một cơ hội, tất nhiên là chẳng ai đoái hoài đến một đứa trình độ như vậy cả.

A-Level không được, tôi lại tiếp tục ước mơ sẽ đi học đại học ở nước ngoài. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng như thế. Thực sự mỗi lần đọc báo thấy bạn xuất sắc dành học bổng các trường, tôi thấy cực kỳ ghen tị. Suốt hồi đại học, tôi lại ước mơ sẽ đi học thạc sĩ.

Và rồi khi tốt nghiệp, tôi chính thức đi làm. Có một lần, nói chuyện với người bạn, tôi vừa trở về sau chuyến công tác Tây Ban Nha, tôi kể với các bạn tất cả những trải nghiệm của mình. Phải nói là tôi rất thích công việc của mình, tôi học được nhiều điều mới, thỉnh thoảng được đi công tác nước ngoài, thu nhập ổn, chế độ của công ty tốt. Rồi một cậu bạn hỏi “Công việc tốt thế cậu còn muốn đi du học nữa không?”. Tôi lặng người đi, chẳng biết phải trả lời thế nào, đành ậm ừ “À để tớ xem đã”. Khi đó, tôi đã tốt nghiệp đại học hơn 2 năm.

Tôi ước mơ đi du học lâu đến như thế, nhưng chưa bao giờ tôi chính thức nghiêm túc chuẩn bị một bộ hồ sơ để apply, thậm chí đến cái điều kiện tối thiểu là thi IELTS tôi cùng chưa từng làm. Thời điểm ấy bạn đại học của tôi nhiều đứa đã học thạc sĩ xong và về nước, còn tôi vẫn ở Hà Nội với ước mơ chưa thành hiện thực.

IMG_8260-01

Câu chuyện gần nhất

Đây là câu chuyện khi tôi tạo ra Trang Blog nhỏ này. Từ nhỏ tôi rất muốn có một trang web mang tên mình. Tôi dùng qua kha khá nền tảng Yahoo!, Opera rồi WordPress. Có một thời gian, tôi search các thông tin về Blogging. Tôi đọc các bài hướng dẫn của các blogger trên mạng, hầu hết là của nước ngoài. Tôi follow rất nhiều newsletter để đọc các bài viết về kinh nghiệm làm blog, nhưng nhiều năm tôi vẫn giữ blog cũ phuonganhviolet.wordpress.com. Thậm chí tôi chần chừ không muốn đầu tư cho tên miền chính thức mà vẫn dùng bản miễn phí, vẫn viết blog theo cảm hứng, không đầu tư nghiêm túc.

Thời gian nghỉ ở nhà giãn cách xã hội, nhờ một người bạn, tôi chính thức bắt tay tìm hiểu Host, Domain và có một kênh mang tên mình. Tôi nhận ra việc này không khó khăn như tôi từng nghĩ, chỉ cần tôi tập trung và dành một buổi sáng để làm theo từng bước được hướng dẫn. Và giờ bạn đang đọc trang Blog nhỏ đang được hoàn thiện.

Tạo blog dễ dàng với tổng chi phí dưới 80.000 VNĐ/ tháng

Tôi thường đợi mình trở nên hoàn hảo để làm việc gì đó nhưng tôi hiểu không có gì là hoàn hảo. Dù tôi biết, mình vẫn thiếu sót, kém cỏi và đầy những nhược điểm nhưng “Không phải bây giờ thì là bao giờ mới được ”.

Câu chuyện của những người tôi quen

Câu chuyện của những người trẻ

Hồi đại học, phần lớn những người tôi gặp khi được hỏi “ước mơ của bạn là gì”, rất nhiều người nói “Mình muốn trở thành doanh nhân thành đạt”. Bạn bè tôi thường nói rằng, họ thích học đàn, muốn được đi du lịch vòng quanh thế giới, muốn học ngoại ngữ mới, học lập trình hay kỹ năng gì khác. Chỉ có điều không phải ước mơ nào cũng được lên kế hoạch và không phải bản kế hoạch nào cũng được thực hiện.

Câu chuyện của Sếp tôi

Có một lần ngồi trên xe công ty đi du lịch, Sếp tôi nói “Từ lâu rồi, anh muốn mở một quán cà phê dành cho người mê đĩa than”. Trước đây, tôi ngỡ rằng khi đã ở vị trí của anh, là lãnh đạo của công ty lớn, với khối lượng công việc và áp lực khổng lồ, chắc anh chỉ tập trung cho công việc. Hóa ra, dù là người trẻ tay trắng hay một người từng trải với những thành tựu đáng nể trong sự nghiệp, đều giữ cho mình một ước mơ. Những ước mơ có thể thật giản đơn, có thể thật vĩ đại nhưng tôi luôn thấy trong ánh mắt họ lấp lánh niềm hi vọng và cả sự tiếc nuối.

IMG_8271-01

Và tại sao cứ phải chạy Deadline

Người ta có hàng tỷ ước mơ và có hàng tỷ ước mơ không bao giờ thành hiện thực. Nhưng thực tế không phải cuộc đời lúc nào cũng phũ phàng như vậy, mà nguyên nhân là họ chưa từng bắt tay vào việc biến ước mơ của họ thành hiện thực. Khi chưa thực sự bắt đầu, họ luôn có lý do rằng mọi thứ đều khó khăn, rằng thiếu thốn điều kiện, rằng thiếu thời gian… Chúng ta thường đổ lỗi rằng đáng lẽ ra chúng ta đã làm được điều nó, nếu như không vì lý do này, lý do kia. “Nếu người ta thích người ta tìm cách, còn không thích thì người ta tìm lý do”. Sự khác nhau giữa impossible possible chỉ là “I-M” ( ready or not)?

Bạn có thể nói rằng chạy deadline của công ty đã mệt rồi, còn tự đặt ra deadline nữa làm gì. Nhưng ước mơ bỏ đi nó dễ dàng vậy sao? Bạn thường để ước mơ mãi chỉ là ước mơ bởi bạn chưa bao giờ đặt bất cứ một áp lực nào nên việc phải thực hiện ước mơ đó. Bạn thỏa hiệp với sự yên ổn của cuộc sống hàng ngày. Thực ra thì cuộc sống ổn định cũng không có gì là xấu, chỉ là bạn có bao giờ tự hỏi liệu bạn của 10 năm trước có muốn trở thành người như bạn hiện tại.

Có lẽ bạn cũng như tôi, người thanh niên với vô vàn ước mơ to lớn, hay vô vàn những sở thích, mục tiêu muốn thực hiện, chỉ là đôi khi những vòng quay của cuộc sống hàng ngày khiến bạn quên đi chính điều bạn từng ấp ủ. Chậm deadline của công ty, bạn sẽ bị khiển trách, trừ lương, còn chậm deadline của cuộc đời mình chẳng ai trách bạn, chỉ là bạn sẽ chẳng bao giờ có thể đạt được những điều mình từng mong muốn. Một cái deadline sẽ giúp bạn biết được những việc cần làm, nên làm, khi nào cần hoàn thành và bắt tay suy nghĩ những giải pháp để thực hiện chúng.

“Thiếu vắng những kế hoạch đầu tư dài hạn cho tương lai sẽ khiến bạn dễ dàng an phận thỏa hiệp và đánh mất đi lòng quả cảm từng có ngày tươi trẻ… Không cần biết bạn bao nhiêu tuổi, cô gái ngày ấy vẫn luôn ở trong bạn…”

Đặt Deadline cho tất cả những việc bạn muốn làm

Mọi chặng đường dài đều bắt đầu bằng những bước chân nhỏ. Nếu bạn muốn học gì đó, hãy đặt deadline sau bao lâu bạn sẽ biết và thành thạo. Nếu bạn muốn có thân hình đẹp thì hãy đặt deadline đến ngày nào bạn sẽ nhìn vào gương và tự hào về chính mình. Bạn muốn đi du lịch đến vùng đất xa xôi, bắt đầu lên kế hoạch tiết kiệm chi tiêu, sắp xếp công việc thôi.

Và ước mơ từ khi còn nhỏ của bạn thì sao? Nó cũng cần một cái deadline để trở thành hiện thực.

Featured photo by Aron Visuals on Unsplash

Subscribe để không bỏ lỡ bài viết mới từ Blog

[jetpack_subscription_form subscribe_placeholder=”Email Address” show_subscribers_total=”false” button_on_newline=”false” custom_font_size=”16px” custom_border_radius=”0″ custom_border_weight=”1″ custom_padding=”15″ custom_spacing=”10″ submit_button_classes=”” email_field_classes=”” show_only_email_and_button=”true” success_message=”Success! An email was just sent to confirm your subscription. Please find the email now and click ‘Confirm Follow’ to start subscribing.”]