Chuyến đi đầu tiên của năm mới 2019, tôi đến thăm lâu đài Warwich cùng chị Nhã.

Ngày 22/1/2019

Giá vé tàu cho chuyến đi này không thể đẹp hơn, chỉ có 8 bảng 2 chiều. Sáng sớm, trời lạnh chỉ 1 độ C. Tôi dậy sớm, ăn vội bữa sáng với cháo yến mạch, món chính có trứng rán và baked bean trong vòng 15 phút, rồi gói thêm một cái bánh mỳ đen nướng vào cặp, chạy vội ra ga.

Tôi quyết định đi bộ, tại không có chuyến tàu nào đi thẳng từ nhà tôi đến ga Marylebone. Tôi đi thẳng đường Euston, qua trường tôi nghỉ chân một lát, rồi lại đi tiếp đến ga mất tất cả 40 phút. Vào ga sát giờ tàu chạy, tôi vội nhảy ngay lên toa đầu tiên vì sợ tàu đóng cửa. Nhìn xung quanh trong toa tàu, toàn các anh mặc vest lịch sự, ngồi trước màn hình laptop, tôi nghĩ có lẽ đây là toa First class nên đi xuống toa dưới. Đến khi đã đi hết cả đoàn tàu, tôi vẫn thấy hàng ghế màu xám và vách ngăn bằng kính sáng bóng. Chị Nhã vừa lên tàu gọi điện cho tôi:

  • Em làm gì mà chạy xuống tận toa cuối cùng vậy?
  • Vì em không tin là hạng vé rẻ nhất mình mua được ngồi khoang tàu xịn thế này.

Gần hai tiếng, tàu đến ga Warwick. Xuống đến ga, không khí rất khác với London. Trước khi đi, tôi hẹn anh bạn đang học đại học Warwick sẽ thăm anh ấy vào buổi trưa. Anh nói trường anh cách lâu đài 40 phút đi xe bus. Tôi lại cứ tưởng rằng, trường đại học Warwick sẽ gần trung tâm Warwick còn lâu đài sẽ ở ngoại ô. Vừa xuống tàu, tôi hỏi cô hướng dẫn ở quầy thông tin, cách bắt xe bus đi đến lâu đài, và cô chỉ cho tôi một con đường đi bộ chỉ mất 5 phút. Đó là một sự sai lầm tai hại, hóa ra đại học Warwick không nằm ở thành phố Warwick, mà nằm ở một thị trấn tên là Conventry, cách Warwick 40 phút đi xe bus.

11

Con đường nhỏ quanh co, qua những ngôi nhà nhỏ có mái gỗ dẫn chúng tôi đến lâu đài. Sáng sớm, mọi khung cửa đều vẫn đóng, đây cũng không phải thời điểm du lịch nên thành phố và lâu đài cũng không nhiều khách. Vừa bước vào khuôn viên của lâu đài, tôi đã thấy một cảm giác quý tộc với không gian du dương tiếng nhạc giao hưởng, ngỡ như mình đang quay ngược thời gian trở về thế kỷ 14.

12

Lâu đài Warwick nằm ở hạt Warwickshire nơi được mệnh danh là trái tim của nước Anh thời trung cổ bởi vị trí trung tâm của nó. Người cho xây dựng lâu đài này là Công tước William đệ nhị xứ Normandy sau khi ông dành chiến thắng trước quân đội Anglo-Saxon của vua Harold trong trận Hastings năm 1066 và muốn củng cố quyền lực của mình tại Anh. William giao trọng trách xây dựng lâu đài Warwick cho Henry de Newburgh, người sau này trở thành Bá tước đầu tiên của Warwick vào năm 1088. Lâu đài Warwick được hoàn thành vào năm 1068. Ban đầu lâu đài này được xây dựng bằng gỗ, sau đó được trùng tu lại bằng đá từ thế kỷ 12. Với lịch sử gần 1000 năm, qua nhiều lần chuyển giao, lâu đài Warwick là một trong những lâu đài cổ kính nhất nước Anh.

1
3

Tour hướng dẫn tham quan lâu đài bắt đầu từ 11h. Chúng tôi được dẫn qua tham quan các gian phòng đại sảnh The Great Hall – nơi trưng bày bộ sưu tập vũ khí và áo giáp nổi tiêng, tiếp đến là phòng ăn (State Dinning Room), phòng tiếp khách hay còn gọi là Drawing Room. Drawing Room là một căn phòng mà hầu hết thăm lâu đài, cung điện nào ở Anh bạn cũng sẽ bắt gặp, nơi có treo những bức tranh chân dung lớn. The Red Drawing Room có những bức tường màu đỏ, Cedar Drawing Room có kiến trúc của Ý với đèn trùm pha lê lung linh còn Green Drawing Room thì có tường màu xanh bạc hà. Tiếp đến, chúng tôi được dẫn tới tham quan phòng ngủ của nữ hoàng Anne, nhà thờ rồi dành thời gian tự do khám phá lâu đài.

4
5
6

Bước qua những căn phòng, tôi có cảm giác hơi rợn rợn. Truyền thuyết hay kể về những bóng ma hắc ám trong lâu đài cổ. Nước Anh chẳng phải rất nổi tiếng với phủ thủy đó sao. Nỗi sợ của tôi còn kịch tính hơn khi chúng tôi đi vào một ngày siêu vắng khách du lịch, chỉ có hai chị em lang thang hết các phòng trưng bày, các tầng hầm, và tháp.

Tôi rất khâm phục sự đầu tư về nghệ thuật trưng bày trong các di tích tại Anh. Những kỹ thuật hiện đại như màn chiếu, ánh sáng, cửa tự động được sử dụng kèm với cả âm thanh minh họa tiếng người nói, tiếng binh đao, những bức tượng sáp tái hiện con người đang làm việc, và cả cái mùi ẩm thấp tạo nên một trải nghiệm rất thật, đôi lúc còn rùng rợn.

Chúng tôi bước vào một căn phòng có tên gọi là cỗ máy thời gian, kể về lịch sử xây dựng cũng như những cuộc đấu tranh diễn ra tại đây. Tôi vừa bước vào căn phòng tối, cánh cửa sau lưng tôi tự động đóng lại, tồi màn hình 3D bắt đầu chiếu đoạn phim lịch sử. Tôi tự hỏi, không biết giờ muốn ra thì tôi có thể chạy đường nào. Sau đó, khi đoạn phim kết thúc, một cánh cổng khác tự động mở ra, dẫn tôi đến một căn phòng khác kể về những câu chuyện mới. Trong đó, có cả những bức tranh động như trong Harry Potter.

7
9

Tôi còn xuống tham quan khu căn hầm, nơi những người hầu làm sinh sống và làm việc. Tôi không dám nhìn vào những bức tượng sáp vì chúng trông đều rất thật. Khi tôi đang đứng chụp ảnh, bỗng nhiên mô hình con ngựa động đậy, phát ra tiếng rồi vẫy đuôi khiến tim tôi như bắn ra ngoài. Tôi đùa với chị Nhã:

  • Giờ mà hoàng tử bất thình lình xuất hiện ở đây thì đúng là chuyện kinh dị chứ không lãng mạn một chút nào cả.

Chúng tôi dành cả ngày để lang thang trong lâu đài rộng lớn, nên đành lỡ hẹn với anh bạn ở Conventry. Tôi muốn mua một viên nam châm tủ lạnh để cho vào bộ sưu tập của mình nhưng trong cửa hàng bán đồ lưu niệm không có, nên tôi đành mua một chiếc huy hiệu có hình Twin tower, tháp canh biểu tượng của lâu đài.

8
31
111

Đến bữa trưa, bụng tôi đói meo. Chúng tôi đi tìm một cửa hàng Fish&Chips, món ăn huyền thoại ở Anh. Fish&Chips là món ăn đơn giản như chính tên gọi của nó bao gồm cá rán (loại Cod hoặc hardock) ăn cùng khoai tây chiên, và có thêm một chút đậu xanh nghiền hoặc salad. Ban đầu, tôi cũng nghĩ nó dầu mỡ, dễ ngán, nhưng thật lạ, đó là một món dễ nghiện, cũng như tôi bị nghiện bánh scone vậy.

Đi đến thành phố nào, hay khi nào đón bạn đến chơi London, hoặc khi vào Pub dùng bữa với bạn bè, khi không biết gọi món gì tôi cũng đều gọi Fish&Chips. Tôi cũng có một bộ sưu tập Fish&Chips khá đầy đủ, trong đó chỗ ăn Fish&Chips ngon nhất phải kể đến quán Pub gần khu học xá Cavendish của trường tôi. Cá chiên với bia rất giòn, thơm, không quá bị mùi dầu, còn đậu xanh nghiền thì rất bùi, uống với bia nữa là tuyệt hảo. Chị Nhã còn đặt cho tôi biệt danh “dũng sĩ diệt ketchup”, bởi lần đầu tiên đi ăn Fish&Chips ở Camden Town, người ta phục vụ từng hộp sốt cà chua trong lọ thủy tinh bé xíu, làm tôi gọi liên tục đến 10 lọ.

20190122_140307

Nếu một lần nào đó, đến nước Anh, bánh scone tất nhiên không thể bỏ qua, nhưng tôi khuyên bạn hãy thử ăn Fish&Chips. Đừng vì những định kiến như kiểu “đồ ăn ở Anh rất tệ” hay “Cá rán với khoai tây chiên thì có gì ngon” hoặc là những nhận xét của người khác mà bỏ lỡ một cơ hội thưởng thức món ăn rất nước Anh này. Thưởng thức ẩm thực cũng là một phần trong tìm hiểu văn hóa.

Chúng tôi dùng bữa xong, trời mưa phùn, lạnh cóng. Nhiệt độ trong chiếc điện thoại của tôi hiện 0 độ C. Chúng tôi đi ra phía bờ sông Avon và dạo quanh công viêng trung tâm Warwick. Ánh hoàng hôn đã vàng rực một góc trời phía Tây, rọi xuống dòng nước lấp lánh. Chúng tôi đặt chuyến tàu về London lúc 6h, nên định tìm một quán cà phê ngồi nhưng những cửa hàng trong trung tâm thị trấn đều đã đóng cửa. Đặc trưng ở nước Anh là vậy đấy, cửa hàng đến giờ là đóng cửa, dường như người dẫn ở đây họ không có thói quen ra ngoài thụ tập, mua sắm buổi tối.

10
Một bệnh viện cổ ở Warwick
15
14
13

Hai chị em đành ra ga ngồi đợi tàu. Bao chuyến tàu đi qua trước mặt, nhưng tôi không dám lên, vì sợ bị phạt nếu không đi đúng giờ ghi trên vé. Mãi đến sau này, tôi mới biết, khi mua vé, xem các điều kiện, tôi vẫn có thể đi vào giờ khác chỉ cần đi trong ngày và đúng khung giờ thấp điểm.

Ga tàu lạnh cóng và trời lại bắt đầu mưa, tôi cắn chiến bánh quy yến mạch mang theo buổi sáng nhạt toẹt. Mở điện thoại ra, nhìn biểu tượng bông hoa tuyết trắng tinh trên màn hình, hóa ra ở London đang có tuyết rơi. Tôi lại ngồi tiếc vì tôi đã bỏ lỡ ngày tuyết rơi đầu mùa ở London, thôi đành chịu ngắm tuyết qua bài đăng của cô bạn trên màn hình điện thoại. 

***

Đặt vé thăm quan lâu đài Warwick trên website sẽ rẻ hơn là đến mua trực tiếp nhé. Official Webiste

Những bài viết khác về nước Anh của mình: Nhật ký 444 ngày ở UK

Subscribe để không bỏ lỡ những bài viết mới trên blog

[jetpack_subscription_form show_subscribers_total=”false” button_on_newline=”false” custom_font_size=”16px” custom_border_radius=”0″ custom_border_weight=”1″ custom_padding=”15″ custom_spacing=”10″ submit_button_classes=”” email_field_classes=”” show_only_email_and_button=”true”]

Những bức Ảnh mình chụp về Warwick: Flicrk