NỘI DUNG BÀI VIẾT
Poor Things là một bộ phim rất đáng ngóng chờ đầu năm 2024 khi vừa dành giải thưởng cao quý nhất – giải Sư Tử Vàng – tại Liên hoan phim Venice (Italy) và nhiều đề cử danh giá khác. Thực ra, không phải vì giải thưởng này mà phim đủ sức kéo một đứa cả năm không ra rạp phim như mình phải book vé ở cái rạp đối diện nhà ngay và luôn. Bởi giải thưởng uy tín và được chuyển thể từ một cuốn tiểu thuyết cùng tên ra mắt hồi năm 1992 của nhà văn người Scotland – Alasdair Gray nên mình kỳ vọng vào sự trừu tượng và tính ẩn dụ cùng những bài học ý nghĩa trong phim. Và cũng vì mình nhìn dàn diễn viên có Emma Stones và Mark Ruffalo, nên mình kỳ vọng vào tính giải trí của bộ phim này. Mình ra rạp, mua một bọc popcorn lớn và ghế ngồi chính giữa phòng phim.
Cảm nhận chung
Poor Things có yếu tố khoa học viễn tưởng và châm biếm, nhưng ẩn sau sự hài hước đó lại mang cho mình cảm giác đáng sợ. Phim rất đẹp, những cảnh phim hiện lên như trong truyện tranh thay vì lấy khung cảnh đường phố thật. Poor Things không phải một bộ phim dễ xem. Nó khiến khán giá cười, nhưng ngay sau đó lại hoang mang khi nhận ra mình vừa cười chính cuộc đời mình, một cuộc sống của những poor things. Âm nhạc trong phim cũng là một yếu tố quan trọng góp phần vào sự thành công của phim. Giai điệu vừa bi và vừa hài và đầy bí ẩn.
Thực ra, trong những phim đã xem như Lalaland hay Gruella, mình không thích cách diễn của Emma Stones lắm, vì cảm giác chị ấy hơi “thái quá”. Nhất là những đoạn diễn viên tỏ ra cool ngầu. Nhưng trong Poor Things thì cái sự “thái quá” ấy vào vai một đứa trẻ lại có vẻ hợp.
Một điều hay ho là nếu search phim Poor Thinsg thì chỉ thấy người ta nhắc về cảnh nóng. Công nhận, phim nhiều cảnh nóng, thậm chí chúng mạnh bạo, và phô diễn nhiều thân thể của diễn viên. Nhưng trong phim nhân vật khám phá thế giới xung quanh chứ không chỉ khám phá các khóai cám tình dục như nhiều trang báo nói. Cảm giác như báo viết về phim mà mới chỉ xem cái trailer vậy (Mà sao bạn mình ở Việt Nam tìm chỗ xem phim không có nhưng người ta vẫn viết về phim ào ào vậy?). Đạo diễn đã làm rất khéo để mỗi cảnh nóng đều có dụng ý. Thực ra ngồi trong rạp có rất nhiều cảnh mình phải quay mặt đi. Nhiều cảnh máu me rất đáng sợ. Nên khuyến cáo khán giả đủ 18 tuổi trở lên và trái tim khỏe nha.
Nội dung phim
Đoạn này mình Spoil, nhưng mà vì phim trừu tượng và nhiều ẩn dụ lắm nên là spoil cốt truyện cũng không thể tiết lộ được hết những ẩn ý trong phim. Hi vọng spoil này chỉ khiến bạn tò mò và muốn ra rạp.
Poor Things mở đầu bằng khung cảnh ở London thời Victoria, một người phụ nữ mang bầu đứng trên cầu và tự gieo mình xuống sông, kết thúc cuộc đời mình. Sau đó cơ thể người phụ nữ được mang đến nhà một bác sĩ chuyên phẩu thuật cấy ghép (Bác sĩ Godwin Baxter). Ông đã cấy não của đứa trẻ trong bụng cô, thay cho phần não của cô. Từ đó, một cô gái nhưng mang trong mình bộ não của một đứa trẻ được tạo ra và được đặt tên là Bella Baxter. Bella bắt đầu học đi, học nói, học từ vựng. Bác sĩ có một người trợ lý (Max) đến để theo dõi tình hình học tập và phát triển của Bella. Max dần nảy sinh tình cảm và muốn kết hôn với Bella.
Đến một ngày, Bella rất muốn khám phá thế giới xung quanh nhưng bị bác sĩ ngăn cản vì ông cho rằng đó là nơi nguy hiểm. Cô gào khóc, chống đối, nhưng không thành, bị đánh thuốc mê lôi về nhà. Sau đó khi đang ngủ Bella phát hiện ra những điều kỳ diệu trong cơ thể mình – khoái cảm tình dục, và thay vì tò mò, cô không ngại ngần chia sẻ và khám phá tiếp, và cô thực sự thích việc này.
Đến một ngày, Bella gặp Duncan Wedderburn (Mark Ruffalo) và quyết định bỏ trốn cùng ông. Hai người đi đến Lisbon, rồi lên tàu thủy để đến Paris. Trên tàu, Bella thấy hoàn cảnh của những người khó khăn nên đã lấy hết tiền vừa đánh bạc của Duncan để cho họ. Kết quả là gã phá sản, đến Paris không còn xu dính túi. Bella, đi quanh Paris và thấy một “món hời”, khi cô vừa có thể quan hệ tình dục (điều mà cô thích), vừa được trả tiền. Cô quyết định ở lại nhà thổ và chia tay với Duncan. Tại Paris, cô cũng đi học phẫu thuật.
Một thời gian sau, Max qua Duncan biết được địa chỉ của Bella, anh gửi cho Bella một bức thư nhắn bác sĩ đang ốm nặng. Bella quyết định trở về London và khám phá ra sự thật về nguồn gốc của mình. Tại đây, cô đồng ý kết hôn với Max theo đính ước trước đó, bỏ lại quá khứ ở Paris.
Tuy nhiên, vào chính lễ cưới của cô, Duncan đưa tới một người đàn ông. Ông ta là chồng của Victoria, tên của người phụ nữ mà cơ thể của Bella thuộc về. Cô quyết định theo chồng cũ về nhà ông ta để khám phá chuyện gì đã xảy ra trước khi mình tự vẫn. Cô thấy một cuộc sống tù túng, nơi cô không thể ra ngoài, không thể về thăm bác sĩ khi ông sắp qua đời, cô đã phản kháng, bắn người chồng của mình, đem cơ thể anh ta về nhà và làm một phẫu thuật.
Kết phim, Bella sống vui vẻ trong ngôi nhà của bác sĩ.
Những điều mình cảm nhận về bộ phim
Cuộc sống ở nhà bác sĩ – những thước phim đen trắng
Cuộc sống của Bella ở nhà bác sĩ cho mình nhiều liên tưởng về khách nuôi dạy một đứa trẻ. Bác sĩ yêu chiều Bella hết mực, nhưng cũng không cho cô khám phá thế giới bên ngoài vì sợ cô gặp nguy hiểm. Một phần trong bản thân ông cũng có những nội sợ mà ông giấu giếm. Bella từng là đứa trẻ ngoan ngoãn, nghe lời, cho đến khi khát khao tự do, muốn được khám phá thế giới bên ngoài bị ngăn cản, cô giãy giụa, gào thét. Kết quả là, tình yêu của bác sĩ cũng không thể giữ chân cô khi cô quyết định chạy theo Duncan Wedderburn, khi cô được hứa hẹn với những cuộc phiêu lưu tuyệt vời ở ngoài ngôi nhà cô đã quen thuộc.
Bella khám phá ra “niềm hạnh phúc” khi đặt tay giữa hai chân mình. Trải nghiệm tình dục bắt đầu, và đó dường như là điều duy nhất cô có thể tự làm mình vui khi bị bác sĩ căn cản những điều cô muốn khác. Điều này khiến mình suy nghĩ đến rất nhiều điều. Tình dục là nhu cầu cơ bản của con người, nhưng phải chăng người ta dành quá nhiều sự quan tâm cho tình dục, bởi họ không tìm thấy niềm vui cuộc sống nào khác?
Lisbon – Khi cuộc sống trở nên đầy màu mắc
Phim trở nên có màu sắc hoàn toàn khi Bella bắt đầu hành trình với Duncan ở Lisbon. Lần đầu tiên Bella có đối tác để cô thỏa mãn những cuộc mây mưa. Cô còn ngây thơ hỏi “Tại sao không làm nhiều hơn”, bởi trong cô khi ấy, niềm vui cũng chưa có gì ngoài cảm giác cô cảm nhận giữa hai chân mình.
Bella sống như một đứa trẻ, nghĩ gì nói nấy, thích gì làm nấy mà chẳng suy nghĩ về những người xung quanh. Phần lớn sự hài hước trong Poor Things đến từ cách hành xử và những lời nói của Bella. Cô tỏ ra khó chịu khi phải ăn tối với những người nhàm chán. Khi Ducan bắt cô chỉ được nói một vài câu nhất định, cô làm theo và ông cũng không lường trước hậu quả khi Bella nói 1 câu bày tỏ sự vui mừng sau khi người phụ nữ nói về tang tóc gia đình.
Khi Bella có nhiều trải nghiệm hơn, ra ngoài ngắm đường phố, ăn những chiếc cô yêu thích, gặp một đôi đang cãi nhau, nghe hát, thì những cảnh nóng của thưa dần, và cô cũng dần chẳng còn nhiều hứng thú với Duncan nữa.
Trên tàu – Phía sau những hào nhoáng
Hành trình trên tàu, với bài trời đêm mờ ảo báo hiệu cho những điều khó đoán trước trên hành trình của Bella. Khung cảnh con tàu cũng không còn đầy màu sắc tươi vui như ở Lisbon. Bella gặp những người bạn mới, khám phá những sở thích mới và bắt đầu đòi hỏi sự tự chủ của bản thân. Cô cũng bắt đàu chống đối Ducan nhiều hơn, không còn lao vào ông với những cuộc mây mưa, hay những trò nổi loạn ngốc nghếch như khi ở Lisbon.
Ở trên tàu cũng là lần đầu tiên cô biết tới những khổ đau. Khi cô chứng kiến cảnh những đứa trẻ chết đói, cô muốn lao xuống cứu chúng nhưng rồi bất lực bới những khoảng cách xã hội quá xa. Đó là một trong những cảnh phim ám ảnh nhất với mình. Khi người bạn mới của Bella giữ cô để cô không lao xuống nơi của những người nghèo. Lần đầu tiên Bella gào khóc trong sự bất lực. Rồi máy qua lùi ra xa để thấy toàn cảnh. Lâu đài nguy ca nơi Bella đang ngồi, cạnh biển sâu thẳm, những hành lang xoáy cuộn để đi xuống, nhưng chúng bị vỡ nát, không có cách nào đi tiếp. Đó chính là khoảng cách giữa giàu và nghèo.
Bella về phòng, thấy Duncan vừa phê pha sau những trận bạc. Cô gom hết tiền của hắn để đưa cho những người nghèo mà cô vừa chứng kiến. Nhưng ra đến khoang tàu, tàu đã nhổ neo. Bella nghe lời 2 người thủy thủ, đưa hết tiền cho họ, mong họ gửi cho những người nghèo mà cô muốn giúp. Đến đoạn này, mình lại nhớ hồi bé em mình khi thấy một người ăn xin từng bảo “Thấy những người như thế này em thương lắm, ước gì có tiền để em cho họ”. Bella cũng như vậy. Nhưng lại một Poor things của cuộc sống này là chúng ta trao nhầm niềm tin cho những người khác.
Trên tàu, 2 người bạn mới của Bella là những người am hiểu triết học và yêu cái đẹp. Họ cởi mở, lịch sự và tử tế. Tuy vậy, mình vẫn thấy trong họ một sự tù túng nào đó, khi họ luôn ở lại trên tàu. Con tàu là nơi mà Ducan nghĩ rằng có thể “giam giữ” Bella, nhưng cũng có những con người lựa chọn ở trên đó. Họ giữ cái đẹp trong thế giới của riêng họ nhưng không muốn đối diện với những vấn đề khác của cuộc sống.
Paris – Tự do
Duncan và Bella đến Paris giữa những ngày tuyết trắng và không có tiền, không có nơi ở. Bella đi quanh Paris và khám phá ra nơi cô lấy tình dục để đối lấy tự do của mình. Bình thường trong các phim đoạn nữ chính bị bán vào nhà thổ rất thảm thương, nhưng với Bella nó lại mang một sắc thái rất khác. Đó là tự do.
Sau một thời gian ở nhà thổ, trải nghiệm nhiều kiểu khách, có cả những vị khách không khiến chô thoải mái nhưng trải nghiêm tình dục cô từng có. Cô cũng ý kiến về việc tại sao khách nam là người được chọn, mà các cô lại không? Những cuộc ăn bánh trả tiền được lấy ra để ẩn dụ cho những vấn đề con người gặp phải trong cuộc sống. Ở đây, bà chủ dạy cô bài học quan trọng của cuộc đời, đó là đôi khi chúng ta phải trải nghiệm cuộc sống này cả những điều tốt và cả những điều không như ý.
“Chúng ta phải làm việc, phải kiếm tiền, nhưng hơn thế nữa, chúng ta phải trải nghiệm mọi thứ. Không chỉ có những điều tốt đẹp mà còn có sự tủi nhục, kinh hãi, đau đớn. Chúng khiến chúng ta trở nên trọn vẹn hơn. Đấy là cách chúng ta hiểu thế giới. Và khi chúng ta hiểu thế giới, thế giới sẽ là của chúng ta.”
Thế mà câu quote hay nhất phim lại là lời thoại của tú bà Paris chứ không phải những kẻ giàu có trên những khách sạn 5 sao hay những du thuyền hào nhoáng. Đó phải chăng là cách tác giả và đạo diễn mỉa mai cuộc sống này, với bao thứ đáng khinh thường ẩn sau vẻ ngoài kim tiền.
Paris là tự do. Tình dục như cách Bella khám phá cuộc sống. Cô cũng bắt đầu đi học. Và trong bộ đồng phục, cô thực sự là một cô gái khác. Nhưng trong sự tự do đó, cô bỗng trở nên trống rỗng. Bởi những niềm vui nào cũng có cả, trong cô vẫn còn một điều gì đó mung lung. Cô còn chưa hiểu về chính mình.
London – Sự thật
Bella trở lại London theo lời gọi của Max, gặp lại bác sĩ, và khám phá ra cách cô được tạo ra. Cô cũng thấy một cô gái khác, là sản phẩm của một thí nghiệm tương tự như của mình của bác sĩ và Max. Chỉ khác là lần này, bác sĩ không ép cô gái phải học đọc nhanh, hay quá thúc ép nhưng cách công đã làm với Bella nữa.
Việc làm của bác sĩ khiến mình liên tưởng đến cách giáo dục một đứa trẻ và những điều trái với tự nhiên. Bản chất những thí nghiệm của ông đã đều là những điều trái tự nhiên như ghép đầu của con lợn vào thân con gà. Cách ông tạo ra Bella và nuôi lớn Bella cũng trái tự nhiên như vậy. Đến đứa con gái tiếp theo, tránh những sai lầm đã làm với Bella, nhưng kết quả ông nhận lại cũng không được như ý. Vậy thế nào để tạo ra một đứa trẻ hoàn hảo?
Khi trở về London, Bella đã thực sự trưởng thành. Cô đi sâu vào những câu chuyện của quá khứ để hiểu rõ bản thân mình, và cả lý do tại sao cô từng muốn kết thúc cuộc sống này. Đó vẫn là vì tự do. Bởi cô từng sống trong ngôi nhà xa hoa nhưng với một người chồng kiểm soát. Từ cuộc sống quá khứ trước khi Bella tự vẫn, cuộc sống sau khi được sinh ra một lần nữa, đến những trải nghiệm ơ Paris, ta lại tự hỏi Bella vẫn đang đi tìm hạnh phúc và sự tự do của mình.
Kết luận
Mình nghĩ Poor Things là một trải nghiệm điện ảnh tuyệt vời từ hình ảnh, âm thanh và nội dung giàu ý nghĩa. Có lẽ trên đây mình vẫn không thể nắm hết được ý nghĩa của bộ phim này mà phải xem lại vài lần nữa mới hiểu thêm chút. Phim cho mình nhiều suy ngẫm về sự trưởng thành, về sự khám phá nhiều khía cạnh của cuộc sống về tác động của môi trường và vè sự tự do của con người. Có những khổ đau ẩn sau chiếc váy lộng lẫy. Và có những niềm hạnh phúc phía sau những khổ đau. Trải qua cả những khổ đau và hạnh phúc, đó là cách chúng ta hiểu thế giới. Thường thì sau khi xem phim mình sẽ đọc truyện gốc, nhưng mà thực sự câu chuyện trong Poor Things khá đen tối với mình nên thôi, mình nghĩ là mình sẽ không đọc truyện ngay, và không biết bao giờ sẽ đọc.
Nguồn ảnh: https://www.searchlightpictures.com/poor-things/
Cám ơn bạn đã đọc tới đây, đừng quên theo dõi qua email để không bỏ lỡ những bài viết mới trên Blog.
Theo dõi các bài viết trên Fanpage: https://www.facebook.com/Violetstoryblog
- 💎Bạn có thể ủng hộ để Blog được duy trì bằng nhiều hình thức tại Donation
- 📝Những bài viết khác cùng chủ đề trên Blog tại Learning and Growing
- 🎨Instagram: https://www.instagram.com/phuong.anh.violet/
- 📚Bookstagram: https://www.instagram.com/vitamin.books/
- 🍀Self-help Instagram: https://www.instagram.com/_smallstepseveryday_/
- 📻 Podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/smallstepseveryday
- 📽 Movie review: www.phuonganhviolet.com
- 🔖Facebook: https://www.facebook.com/Violetstoryblog
- 💌Email: hi@callmeviolet.com
- 📱Sách và món đồ hữu ích mình dùng: https://phuonganhviolet.koc.asia/