NỘI DUNG BÀI VIẾT
Công viên là nơi đủ yên tĩnh để người ta tìm đến khi muốn được ở một mình và đủ ồn ào để không cảm thấy cô đơn, vậy nên sau này hôm nào chưa có kế hoạch đi đâu tôi cũng có thể tới công viên trung tâm dạo một vòng, hay thuê 1 chiếc xe đạp Santander mày đỏ vừa đạp xe vừa hít thở không khí trong lành. Trước đây, tôi chẳng thể tin được rằng mình có thể tìm thấy những nơi thực sự yên tĩnh, hoang sơ, trong lành và yên bình đến như vậy ở ngay giữa trung tâm thủ đô mà cuộc sống luôn hối hả, náo nhiệt. Dưới đây là câu chuyện lần đầu tiên đi vào công viên hoàng gia ở London của tôi, những công viên nổi bật ở London và những kỷ niệm của tôi ở đó.
1. Hyde Park
Ngày 13/9/2018
Chưa kịp quen với cuộc sống ở Maryleboen Village tôi đã lại chuyển đi. Ngôi nhà Airbnb chỉ cho thuê 2 đêm, lịch nhập học ở trường tuần này đã xong nên tôi lại kéo hành lý chu du đến ở tạm trong 1 khách sạn nhỏ phía Tây thành phố, gần với Notting Hills. Thực ra sinh viên đi du học ở khách sạn nghe cũng sang, nhưng thực ra giá thuê phòng khách sạn này còn rẻ hơn cả thuê Airbnb, dù khách sạn không có gì để chê từ về vị trí đến dịch vụ. Tôi nhớ hồi còn ở Viêt Nam đi tìm nhà, bỗng một ngày tôi mở Facebook thấy gợi ý Booking.com, giảm giá 80%, tôi đặt luôn, và câu chuyện của tôi ở khu phía Đông London bắt đầu.
Nhận phòng xong rồi ra ngoài đi loanh quanh khu phố. Tất cả các ngôi nhà trong phố đều có kiến trúc giống nhau. Tường sơn màu trắng hoặc vàng và có một khoảng sân vườn nhỏ phía trước. Ngay cả khách sạn tôi ở hay nhà dân bình thường nhìn không có sự khác biệt đáng kể, chỉ khác nhau bởi số nhà. Tôi vào ga Baywater mua thẻ oyster nhưng chưa dám đi đâu, vì trước khi sang thấy các bạn nói nhiều chuyện cướp giật, móc túi ở bến tàu, nên lúc thấy tấm thẻ nhựa của tôi rơi từ máy xuống ô lấy thẻ và tiền thừa, tôi cầm lấy và đi luôn.
Nắng tháng 9 không quá chói chang nhưng vẫn đủ tỏa sáng một bầu trời xanh trong. Tôi lấy một tấm bản đồ chỗ quầy lễ tân rồi đi theo bản đồ đến các khu vực xung quanh, vào công viên Hyde Park. Nếu nhìn vào bản đồ bạn sẽ thấy London rất xanh. Tôi cứ ngỡ London náo nhiệt, đông đúc, ồn ào phố xá lắm. Thủ đô của một quốc gia, một siêu đô thị Metropolitan, trung tâm tài chính có lẽ tôi sẽ thấy quanh mình toàn những tòa nhà chọc trời hay những dãy đậm chất châu Âu nằm san sát. Ít ai biết rằng, 47% diện tích London được phủ xanh bằng những công viên hoàng gia rộng lớn, những khu vườn nhỏ và một quảng trường đầy cây xanh yên bình giữa những khu dân cư.
Tôi từng thấy cái tên Hyde Park trong sách học tiếng Anh. Vừa bước vào công viên, tôi như Alice lạc vào xứ sở thần tiên. Nhưng trước mắt tôi là một màu xanh mát rượi như kéo dài vô tận. Tôi dạo bước trên con đường nhựa uốn lượn giữa những bãi cỏ rộng lớn, hít thật sâu để cảm nhận trọn vẹn hương vị trong trẻo, tươi mới và đắm mình giữa màu sắc mùa thu. Nhiều người đang nằm trên bãi cỏ đọc sách và sưởi nắng. Đi tiếp một đoạn, tôi lại thấy một hồ nước xanh thẳm rộng mênh mông lấp lánh nắng chiều, có đàn thiên nga trắng muốt đập cánh và những đàn chim bồ câu tập trung rất đông bên hồ. Khi miêu ta với bạn bề tôi về cảm giác lúc ấy, tôi phải dùng 1 từ “vi diệu”. Người ta thường nói về nước Anh với những ngày mưa, với bầu trời xám xịt nên trước khi đến tôi cũng chẳng dám hi vọng những ngày nắng vàng tươi. Nhưng không, đừng tin vào những miêu tả về bầu trời xám xịt vậy nhé. London ở đây, tôi đứng đây giữa màu nắng vàng rực rỡ, dưới bầu trời xanh ngắt có chiếc máy bay kéo một vệt mây trắng xóa ngang qua trời. Tôi tiếp tục đi men theo con đường, rồi đến một chỗ tập trung khá nhiều người bên một dòng kênh. Một người đàn ông ở đó rắc vào tay tôi một ít hạt khô, rồi bảo tôi đưa tay lên cao như ông đang làm. Bất giác, một chú chim xanh tinh nghịch đầu vào tay tôi, dùng chiếc mỏ màu đỏ gắp những hạt khô giữa lòng bàn tay. Những chú chim rất thân thiện, và ngay cả khi hạt khô đã hết, tôi chỉ cần đưa tay lên một chú chim lại bay tới.
Nắng dần tắt, tại vì tôi chưa có internet trong điện thoại, vẫn dùng bàn đồ nên sợ đi lạc, tôi về nhà trước khi trời tối. Một buổi chiều mới khám phá được 1 nửa công viên rộng nhất trung tâm London.
Ngày 14/9/2018
Hôm nay tôi ghé qua văn phòng chi nhánh công ty ở London, chào các anh chị đồng nghiệp ở Anh. Cả chỗ tôi ở và văn phòng đều gần công viên Hyde park nhưng lại ở hai đầu khác nhau. Vậy là tôi có cơ hội được khám phá nốt nửa còn lại của công viên.
Hyde Park là công viên rộng nhất ở trung tâm London trải dài từ khu Westminster đến Kengsinton và được xem như lá phổi xanh của thành phố. Với diện tích rộng lớn như vậy, ở Hyde park tôi có thể thấy rất nhiều các hoạt động như cưỡi ngựa, đi cano, bơi thuyền, và công viên giải trí Giáng sinh Winter Wonderland. Ngay phía cửa Tây nam của công viên, tôi có thể ghé thăm Royal Albert Hall và 3 bảo tàng lộng lẫy ở sát nhau đó là bảo tàng lịch sử tự nhiên, bảo tàng khoa học và bảo thàng thời trang Victoria & Albert.
Có lần quay lại Hyde Park, tôi thuê xe đạp Santander ở bốt tự động trước cửa công bên phía bên Hide park Corner station, tôi loay hay mãi mới rút được chiếc xe đạp ra khỏi ổ khóa. Giá thuê xe đạp ban đầu là 2 bảng, và cứ mỗi 60 phút tiếp theo giá 2 bảng nữa. Lần đầu không biết, tôi lấy xe đi loanh quanh, rồi dừng ăn kem các kiểu, cuối cùng về trả 8 bảng cho một buổi sang mượn xe. Mãi sau này, bạn tôi mới nói, trước khi hết 60 phút, tôi có thể trả xe về bốt, sau đó lấy xe mới để đi chu kỳ mới, như vậy sẽ không bị tính phí 2 bảng nữa.
2. Green Park và St Jame Park
Từ văn phòng đi ra, các anh chị nói ở đây ngay cạnh cung điện Buckingham, và tôi có thể nhìn thấy chuồng ngựa của nữ hoàng nên tôi có thể qua đó luôn. Tôi đi men theo bức tường gạch đỏ bao quanh cung điện, để đến khu sảnh chính, lạc vào cửa hàng bán đồ lưu niệm hoàng gia. Những món đồ lấp lánh nhỏ xíu bao làm theo những biểu tượng đặc trưng nhất như vương miện, xe ngựa còn có cả bộ mũ, tạp dề và dụng cụ làm bếp của đầu bếp hoàng gia nữa.
Đúng 11h, mọi người tập trung đông đúc ở đại lộ xem lính canh đổi gác. Nhạc diễu hành vang lên, những người lính mặc áo đỏ đội mũ đen cao, đi đều trong tiếng nhạc. Còn có một số người cưỡi chú ngựa màu đen rất cao. Lễ đổi gác kết thúc, tôi đi vào công viên St James lên chiếc cầu nhỏ cong cong bắt qua hồ. Rồi khi thấy London Eyes ở phía xa xa, tôi lại tiếp tục đi xuyên qua công viên tiến về khu Downing Street, rồi men theo đại lộ với những ngôi nhà bằng đá cổ kính khu của những tòa nhà chính phủ Anh, tới tháp Big Ben. Thật buồn là biểu tượng tôi mong chờ nhất, hình ảnh tôi đã ao ước được thấy tận mắt sau bao năm nhìn trên trang bìa sách học Tiếng Anh, giờ đang trong thời gian tu sửa với giàn giáo bao quanhg chằng chịt. Tôi tiến ra phía bờ sông, ngắm nhìn bánh xe London Eyes tròn xoe, rộng lớn. Chắc chắn, một ngày nào đó, tôi sẽ ngồi trên một cabin của vòng quay đó. Hồi ở Việt Nam, tôi cũng ao ước đi đi vòng quay Mặt trời Đà Nẵng bao lâu mà ước mơ cũng chưa thành hiện thực.
Green Park và St Jame Park là hai công viên hoàng gia nằm sát nhau ngay trước cửa cung điện Buckingham. So với Hyde Park và Regent Park, Green Park và St Jame Park có diện tích khiêm tốn hơn, nối liền nhau. Green Park nằm ngay sát đại lộ Picaddily sầm uất còn St Jame Park nằm ngay sát cổng vào cung điện Buckingham. Nằm ở vị trí trái tim của thành phố, khi vừa bước ra khỏi không gian yên bình của công viên, đi dạo những con phố xung quanh công viên, tôi đã thấy những tòa nhà bằng đá màu xám cổ kính, đi tới khu giao lộ Picaddily với tấm biển quảng cáo khổng lồ và tượng thần tình yêu Eros, để hòa mình vào cuộc sống sôi động của London.
Dạo một vòng trung tâm và khu những tòa nhà quốc hội cổ kính, đến chiều, tôi bắt đầu quay về nhà, sau khi đã đi bộ một chặng đường khá xa. Đi bộ về đến Hyde park, tôi tặng cho mình một suất bánh Waffle với Nutella ngọt lịm để lấy sức đi tiếp. Tôi mở điện thoại, xem facebook một lúc, trả lời comment, tin nhắn của bạn bè. Đến khi ngẩng mặt lên, tôi nhìn màu xanh mát của hai hàng cây thẳng tắp giữa công viên. Tôi cất điện thoại vào túi áo bởi thế giới thực trước mắt tôi đúng là đẹp hơn màn hình điện thoại rất nhiều, tôi cần phải tận hưởng và ngắm nhìn nó. Tôi tự nhủ sẽ bớt “sống ảo” đi. Về đến phòng, lưng tôi đau ê ẩm, vì chưa bao giờ tôi đi bộ nhiều liên tục đến thế. Chị ở văn phòng công ty nói đúng, tôi không nên đi đôi bốt đế gỗ này, đúng là tôi cần một đôi giày thoải mái hơn để rong ruỗi trên những con đường dài đầy những điều mới mẻ đang đợi tôi ở phía trước.
3. Regent Park và Primerose Hills
Tôi học ở University of Westminster, Marylebone Campus ngay gần Regent park. Tọa lạc trên khu vực phía Tây Bắc London, Regent’s Park gần Bảo tàng Sherlock Holmes, Madame Tussauds và nằm cạnh vườn thú London. Đây là một khu vực tuyệt vời để du lịch và giải trí. Tôi với cô bạn thân cùng lớp thỉnh thoảng mang đồ ra công viên ngồi ăn trưa hay thỉnh thoảng nhóm Chevening Westminster cũng mua bia rồi ra công viện tán gẫu.
Bên trong công viên, có những khu vườn, hồ, vườn hoa hồng Queen Mary, sân vận động và công viên dành cho trẻ em trong công viên, nhà hát ngoài trời thường biểu diễn ở kịch của Shakespeare vào mùa hè. Regent park luôn lộng lẫy sắc hoa cả bốn mùa. Đặc biệt là mùa xuân, không chỉ sắc hồng của hoa đào, mà còn có màu trắng muốt của hoa lê. Mùa xuân đến là khoảng thời gian lý tưởng nhất để đi picnic ở công viên bởi trời chưa nóng hẳn mà hoa đào đang rực rỡ. London lại hay có gió lớn, mỗi lần như vậy tôi lại thấy mình ngồi giữa những cánh hoa bay bay trong gió như cảnh phim lãng mạn vậy.
Primrose Hills nằm ở phía Bắc Regent Park, gần khu sở thú London. Đây là ngọn đồi cao để chúng tôi có thể nhìn thấy những tòa tháp biểu tượng của London. ngắm hoàng hôn thì không còn gì có thể chê. Đi xuống con phố dưới chân đồi là khu dân cư với những dãy nhà đủ màu sắc pastel và những cửa tiệm, những hiệu sách nhỏ xinh.
4. Richmond Park
Richmond là công viên lớn nhất trong 8 công viên hoàng gia tại London, nằm ở phía Tây thành phố, mất gần 1 giờ đi tàu từ trung tâm London. Khi xuống bến tàu, trước khi vào công viên, chúng tôi bắt xe bus để vào cửa công viên, đi qua một khu phố xinh xắn với những ngôi nhà mái gỗ cổ kính và những cửa tiệm nhỏ xinh. Biết là công viên rất rộng, nên từ sáng tôi đã làm bánh để mang theo.
Điểm đặc biệt của Richmond đó là công viên được coi như một khu bảo tồn thiên nhiên quốc gia. Tôi có thể tận mắt trông thấy những đàn hươu đang chạy ngay trước mặt mình. Khi tới đây, mọi người luôn được cảnh báo tránh xa đàn hươu, đặc biệt từ tháng 5 đến tháng 7 là mùa sinh sản của đàn hươu bởi du khách có thể không may bị đàn hươu tấn công. Richmond park đặc trưng bởi những đồng cỏ nhấp nhô, khu ao hồ rất hoang sơ, vườn hoa Isabella Plantation nằm giữa công viên và những con suối nhỏ.
5. Hampstead heath
Không nằm trong số những công viên hoàng gia, nhưng Hampstead Heath là một trong những không gian dành cho cộng đồng được yêu thích nhất ở London. Nằm cách trung tâm thành phố khoảng 6 dặm về phía bắc, Hampstead Heath được ví nhưng một hòn đảo nhỏ, nơi có cuộc sống ngoại ô thanh bình và là nơi sinh sống của nhiều loài động vật hoang dã. Bởi cả Richmond và Hampstead đều nằm xa trung tâm thành phố, nên mỗi lần đến đây, tôi có đó là một chuyến đi dã ngoại xa có chuẩn bị đồ ăn trưa thay vì một cuộc dạo chơi thư giãn như ở Hyde park, Regent park và Green park. Và điều khác biệt của Hampstead heath với những công viên trung tâm là đường đi không hề thư giãn, tản bộ trên những quãng đường bê tông bằng phẳng mà tôi chủ yếu tôi phải leo những đoạn đồi cỏ khô nhấp nhô.
Tôi thích Hampstead Heath không chỉ bởi công viên rộng mới mà còn bởi khu phố cổ kính rất xinh và quán Pub cổ Holly Bush đẹp như ngôi nhà trong truyện cổ tích. Mỗi lần khám phá khu vực nào tôi đều phải lên Instagram ngó qua một vòng xem các Instagramer UK check-in ở đâu, và thực sự thì Holly Bush đẹp không khác gì trong ảnh.
6. Greenwich Park
Khi nhắc đến Greenwich có lẽ bạn sẽ nhớ đến đường kinh tuyến số 0. Có rất nhiều cơ duyên để tôi đến đây vài lần và lần nào cũng bất ngờ với Greenwich. Đó là một ngày mưa đi đến khu The O2, rồi qua đài quan sát Greenwich chỉ để nhìn đường kinh tuyến. một lần anh bạn học trường nhạc Trinity Laban cho tôi đi xem nhạc kịch vào buổi tối rồi cho tôi vào trong trường nhạc. Đó là lần đầu tiên tôi được chơi piano trên chiếc đàn Grand to trong một học viện âm nhạc nổi tiếng. Một lần đầu tiên bước vào IKEA chỉ muốn bê hết đồ về mà tôi chẳng mua gì. Chúng tôi cũng có một chuyến dã ngoại ngắm hoa anh đào cũng các bạn Chevening. Và lần tôi nhớ nhất là cuộc hẹn với cô bạn cùng nhà người Ấn giữa mùa thu khi chúng tôi đã chuẩn bị về nước trong bảo tàng Hàng Hải National Maritime Museum về đại dương, về những con tàu người Anh đến Ấn Độ…
Công viên Greenwich thay đổi rõ rệt từng mùa, mùa xuân hồng rực rỡ (những bức ảnh hoa đào ở Greenwich xuất hiện nhiều nhất trên instagram mùa xuân), mùa hạ xanh mướt, mùa thu vàng ươm và đông về xám bạc trầm mặc. Greenwich rất đẹp, nó là một phần khác biệt nhất của London, nơi có cảng, những con tàu, con phố nhỏ ồn ã và khu chợ cuối tuần thơm lừng mùi bơ của bánh ngọt, những cửa hàng bán đồ cổ nhỏ xinh để tôi có thể nhìn thấy những chiếc la bàn cổ, chiếc mỏ neo hay những món đồ như trong phim thuyền trưởng Sinbat, thám hiểm đại dương, Cướp biển Caribbean….
7. Bushy Park
Bushy Park là công viên hoàng gia cuối cùng tôi biết tới và đến đó một mình những ngày tôi ở lại UK một mình khi các bạn đã về nước và tôi cũng chỉ đến đó một lần. Công viên nằm cách trung tâm thành phố 17km về phía Tây Nam, nhưng cũng chưa xa bằng Richmond. Bushy Park nằm phía sau của cung điện Hampton (Hampton Court Palace). Cổng vào Hampton Court là một tường thành màu đỏ rực cao vút. Cung điện được xây từ thế kỷ 16, là nơi vua Henry VIII, George I, George II từng ở. Từng đoàn học sinh được thầy cô dẫn đường xếp hàng vào tham quan cung điện.
Đôi đến Pushy park tầm tháng 11, trời đã cuối thu, lá đã thay sắc đỏ rực. Tôi tới cửa công viên, đọc kỹ hướng dẫn, nhìn những tấm biển cảnh báo nguy hiểm không được làm phiền những chú hươu và thắc mắc không biết mình có được đi vào không. Công viên thực sự rất rộng lớn, có một con đường quốc lộ xe ô tô qua lại xuyên qua giữa thảm cỏ xanh mượt. Phải đến khi thấy có bóng người đi bộ bên trong công viên, tôi mới dám bước vào. Sau những ngày mưa, cỏ còn ẩm ướt. trời hôm nay nắng vừa lên phù hợp với một chuyến đi dã ngoại. Tôi đi men theo con đường mòn giữa mênh mông trời và đồng cỏ, rồi càng lúc càng thấy người đông hơn. Đến giữa trưa, tôi ghé qua quán cà phê nhỏ giữa khu công viên để ăn một chiếc bánh ngọt và uống Socola nóng. Quán nhỏ có hàng rào bằng gỗ đã cũ, tôi loay hoay mãi không biết mở cổng gỗ thế nào thì một cậu bé chạy ra kéo chiếc cần sắt chốt cửa để mở cửa cho tôi vào rồi cười và nói “Come in”. Một vài gia định đi cắm trại, ngồi trên chiếc bàn gỗ, tôi nhìn những chú hươu tung tăng chạy qua.
Nạp đủ năng lượng tôi lại tiếp tục hành trình đi về phía hồ nước lớn, rồi ra khỏi công viên, hướng về phía bờ sông Thames. Đây đã là khu trung tâm, người đi lại, hàng quán bắt đầu tấp nập. Nếu có con thuyền đi dọc bờ sông thì tôi cũng muốn lên để về trung tâm London. Tôi ngồi bờ sống hít hà không khí thành phố đầu thu, ngắm và ngắm nắng chiều xuống mặt nước lấp lánh, nhìn cuộc sống đang diễn ra ở phía Nam thành phố London.
Bạn bè hay hỏi khi rời London, điều gì khiến tôi nhớ nhất. Sống ở London rất khác khi mình là một vị khách ngao du. Nếu như tới London để du lịch hay công tác ít ngày, chắc tôi chẳng thể dành thời gian cả một ngày để lang thang giữa những công viên rộng lớn. Những điều tuyệt vời ở London, chắc tôi kể mãi sẽ chẳng hết, nhưng chắc chắn tôi sẽ nhớ sắc màu rực rỡ của những công viên, xanh ngắt mỗi mùa hè, vàng rực mối mùa thu và hồng thắm sắc hoa đào khi xuân đến. Tôi sẽ nhớ những ngày lang thang ngồi trên bãi cỏ ăn cây kem mát lạnh ngọt lịm, nhớ những ngày hè cùng hội bạn picnic tận hưởng những ngày nắng ít ỏi ở xứ sở sương mù, nhớ những buổi trưa cùng cô bạn thân học cùng lớp ra Regent park ăn trưa, nhớ những ngày chẳng có kế hoạch gì nhưng chỉ cần tìm một ghế đá ngồi đọc sách và ngắm nhìn cuộc sống thường nhật ở London, nhìn mãi màu xanh mướt này cũng đủ thấy bình yên rồi.
Tôi có một kỷ niệm về những chiếc lá. Tôi đến London vào mùa thu, khi lá đã bắt đầu rụng. Cứ mỗi lần đi công viên hay dạo bước trên phố, thấy 1 chiếc lá đẹp, tôi lại nhặt và ép vào sách vở. Có lần tôi tặng Mikka, cô bạn Philipines cùng lớp 1 chiếc lá. Mấy hôm sau, đi học về cô ấy rủ tôi đi đến tiệm bán đồ lưu niệm để mua một chiếc khung ảnh. Cô ấy đi hết mấy cửa hàng trên phố Oxford Street như Paperchase đến Flying Tiger để chọn một chiếc khung ảnh to nhưng mãi không vừa ý. Đến lúc tôi hỏi, bức ảnh cô ấy muốn đóng khung là gì, hóa ra, cô ấy muốn mua một chiếc khung ảnh đóng khung chiếc lá tôi tặng, và đó phải là một chiếc khung to, hình vuông, bằng gỗ, hợp với màu lá vàng úa. Mãi về sau cô ấy mới tìm được một chiếc khung ưng ý ở IKEA.
Những bài viết khác trong “Nhật ký những ngày ở UK”: 444 ngày ở UK