Chester cách London khoảng 4 tiếng đi tàu, là thành phố cổ kính có tuổi đời gần 2000 năm. Những người La Mã là cư dân đầu tiên của thành phố này. Họ chọn vùng đất màu mỡ nằm bên sông Dee để định cư. Là một trong những thành phố lâu đời nhất nước Anh, Chester mang vẻ đẹp trầm ấm, yên bình.
Ngày 7/9/2019
Đây là lần thứ hai tôi đến Chester. Lần đầu tôi đi vào tháng 6 cùng cả lớp Master để đến thăm khu vực nhà máy sản xuất cánh máy bay của Airbus. Trước hôm đi, Duy, cậu em cùng lớp bảo với tôi:
- Ngày mai em sẽ chụp cho chị bộ ảnh để đời.
- Thành phố công nghiệp và đi tham nhà máy thì có gì chụp?
Duy phẩy tay bảo tôi:
- Chị đúng là không biết gì. Chester là một trong năm thành phố đẹp nhất Châu Âu.
Lúc đó, tôi mới bắt đầu tìm hiểu về thành phố này, nhưng đi field trip, chúng tôi không tham quan được nhiều. Đến giờ, tôi đi lại cùng Thư và anh Giáp, và thành phố này không hổ danh với vị trí xếp hạng của nó. 4 tiếng đi tàu là một khoảng cách khá xa. Từ London đến Chester đi về hướng Tây Bắc, chiều dài đường chim bay cũng đã hết 1/3 chiều dài nước Anh. Ga đi Chester từ London là Euston, gần nhà tôi. Hồi tháng 6, chúng tôi phải đổi tàu 1 lượt, có lẽ vì vé rẻ, lớp muốn tiết kiệm, còn lần này, mấy anh em lên tàu, chụp ảnh đủ các kiểu sống ảo đã đến ga Chester.
Từ ga, chúng tôi đi dọc bờ sông, để đến con phố chính – Chester Rows. Không gian của con đường này như đưa chúng tôi trở về thời Trung Cổ. Chester mang vẻ đẹp của nước Anh điển hình thời Victoria. Những ngôi nhà hai tầng màu trắng, có khung gỗ màu đen nằm san sát, nhấp nhô là những cửa hàng được xây dựng từ thế kỷ 13. Đây nét kiến trúc đặc trưng nhất của thành phố. Sự đặc sắc của Chester là những cửa hàng trên tầng, các quán rượu, khách sạn và cả các cửa hàng nhỏ xinh với cưa kính khung gỗ sờn cũ, ngỡ như trong thế giới phồn hoa trong tiểu thuyết của Charles Dickens.
Tiện nói về tiểu thuyết UK, nếu như tác phẩm của Jane Austen tái hiện sống động cuộc sống miền quê nước Anh thanh bình, thì trong tác phẩm Charles Dickens còn có những thành phố và thế giới của những người giàu có. Sự khác nhau về phong cách sống tạo nên hai phong cách văn chương khác biệt nhưng đều cuốn hút. Charles Dickens cũng từng tới Chester. Nhưng đó đâu phải một mối liên quan quá sâu sắc và rõ ràng giữa Chester cổ kính và nhà văn vĩ đại nhỉ? Chỉ là con phố này, tiếng giày lộc cộc trên đường gạch, màu nâu trầm mặc của những ngôi nhà khiến mình nhớ đến phong cách đặc trưng từng được khắc họa trong những áng văn còn được được lưu giữ ấy. Mình sẽ kể về ngôi nhà của Charles Dickens trong một bài viết sau.
Giữa con đường có một tháp đồng hồ Eastgate được xây dựng vào năm 1897 để kỉ niệm chuyến viếng thăm của Hoàng tử xứ Wales (Prince of Wales). Đây là chiếc đồng hồ được chụp ảnh nhiều nhất ở UK chỉ sau Big ben.
Chúng tôi đi dọc con phố chính theoncon đường gạch, rồi qua những con đường vắng vẻ hơn, tiến vào nhà thờ Chester. Ngôi nhà thờ cổ kính mang kiến trúc Gothic giống như các nhà thờ khác ở Anh, được dựng lên từ khoảng thế kỷ thứ 10 trên nền của nhà thờ cổ xây năm 950 nhưng đã bị phá hủy sau những cuộc chiến tranh. Nhưng khác với những nhà thờ tôi từng đến trước đây, nhà thờ Chester được xây bằng đá màu đỏ không phải màu vàng sạm hay màu xám. Mới đầu tháng 9, nhà thờ đã chuẩn bị trang trí cho dịp lễ giáng sinh. Những bông tuyết trắng lấp lánh được treo xung quanh cửa.
Đến trưa, ba chúng tôi quay lại phố ăn trưa, tiếp tục chuyên mục “Đánh giá sự khác nhau giữa món Fish & Chips ở các thành phố”. Chúng tôi ăn ở nhà hàng Fish & Chips cổ nhất thành phố, với già chỉ 4.5 bảng, khá rẻ so với những nơi khác, và cá ở đây đảm bảo được đánh bắt trong ngày, còn rất tươi. Ở đây, ketchup phải mua ngoài với giá 50p chứ không có cả chai sẵn trên bàn để tôi tha hồ bóp.
Ăn xong, ba người tiếp tục hành trình trên bức tường thành rêu phong cổ kính do người La Mã xây dựng từ khoảng năm 70 đến 80 trước công nguyên để bảo vệ thành phố khỏi những kẻ xâm lược. Đi trên bức tường thành là nơi thú vị để nhìn thành phố dưới một góc nhìn khác từ trên cao nhưng không quá xa. Và kết thúc đường thành, tôi có thể quan sát chiếc đồng hồ biểu tượng gần hơn.
Đi dọc bờ sông Dee dưới nắng chiều bình yên cũng là một điều thú vị. Dòng sông này chảy qua xứ Wales. Bờ sông tấp nhập những con thuyền phuc vụ các tour du thuyền cho khách du lịch. Trời chuẩn bị vào thu, hàng cây hai bên bờ rông chuẩn bị chuyển sanh màu vàng, tạo nên một khủng cảnh rất lãng mạn. Men theo bờ sông, chúng tôi đến cầu Old Dee Bridge là cây cầu cổ nhất thành phố Chester được xây dựng bằng đá đỏ vào năm nửa cuối thế kỷ 14, thay thế cho cây cầu cổ nối hai bờ sông Dee được người La Mã xây dựng trước đó.
Nhiều người bảo, nếu đi nhiều thành phố ở Châu Âu, sẽ đến một lúc bạn sẽ không còn thích thú bởi thành phố nào cũng giống nhau nhưng với tôi lại khác. Cho dù vào nhà thờ nào bạn cũng sẽ thấy trần nhà cao vút, cửa vòm cong cong hay những ô cửa kính màu sắc, cho dù những ngôi nhà có nét kiến trúc tương tự nhau ở một số nơi, nhưng mỗi thành phố lại mang một hơi thở, một sức sống khác nhau mà phải đến tận nơi, dùng mọi giác quan để cảm nhận từ màu sắc, âm thanh và hương vị của thành phố bạn mới có thể thấy được nét độc đáo đó.
Tôi thường nhớ về một thành phố đã đi qua bằng những gam màu. Bức tranh về Chester của tôi có màu đỏ nâu trầm, màu gạch của ngôi nhà thờ cổ, của những cửa hàng trên con phố chính. Và với tôi Chester còn có mùi bánh rán quế nữa, món bánh tôi đã không thể cưỡng lại được sự hấp dẫn lúc đi bộ trên tường thành cổ.
Những bài viết khác về nước Anh của mình : Nhật ký 444 ngày ở nước Anh
Album ảnh Chester mình chụp: Phuong Anh Violet Flickr
3 Comments