Tiếp tục hành trình khám phá Thổ Nhĩ Kỳ, chúng tôi bắt chuyến bay sáng sớm từ Istanbul hướng về phía Đông tới Capadocia. Sân bay Capadocia rất nhỏ, nó giống như một ngôi nhà với 2 phòng lớn. Chúng tôi đi shutter bus về đến khách sạn. Đến thành phố nhỏ, chúng tôi không thể dùng thẻ VISA. Khi Linh và Dung đang “chiến đấu” với cây ATM toàn tiếng Thổ Nhĩ Kỳ nhưng thất bại, người lái xe vẫn giục chúng tôi để làm đầy chiếc xe 16 chỗ. Tôi cố gắng giải thích cho người lái xe rằng bạn tôi đang rút tiền đằng kia bằng một câu tiếng Anh hoàn chỉnh mà ông ấy mãi không hiểu. An nói đúng 2 từ “My friends, ATM”, ông ấy gật gù nói chúng tôi có thể trả bằng tiền EUR hoặc tiền Bảng Anh. Và cứ thế suốt mấy ngày, chúng tôi học cách giao tiếp tiếng Anh bằng những từ khóa.
Trước chuyến đi, mấy đứa cũng sợ dư chấn của cuộc động đất tại Thổ Nhĩ Kỳ mấy tháng vừa qua. Rồi một người bạn cũng gửi cho tôi tin động đất ở một thành phố Trung Đông nào đó. Tôi nhìn lên bản đồ, Capadocia không cách xa Syria là mấy. Từ đây đến Syria còn gần hơn cả quay lại Istanbul. Nghĩ đến động đất, chiến tranh, xung đột, cũng đủ để tôi sợ hãi nơi này trước chuyến đi. Để rồi tôi bất ngờ về một vùng đất thật diệu kỳ, giống hệt như trong câu chuyện Ngàn Lẻ một đêm mà tôi vẫn tưởng chỉ có trong mơ.
Mãi đến trưa, chúng tôi mới về đến khách sạn, nhận phòng, nghỉ ngơi. Chúng tôi ở Cave Suite, một kiểu khách sạn được thiết kế trong các hang đá và tháp đá độc đáo ở Capadocia. Do đã hơi ngấy với Kebap nên chúng tôi chọn một nhà hàng Trung Quốc để ăn trưa. Capadocia là thành phố du lịch, khá đông khách Đông Bắc Á, nên nhà hàng Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản, quán trà sữa đầy đủ cả. Nói ăn xong về nghỉ ngơi nhưng mấy đứa vẫn túm tụm buôn chuyện đến đầu giờ chiều. Chiều đến, tôi với An đi Göreme Open-Air Museum còn mấy đứa ở lại khách sạn ngủ vì sáng nay 3h đã phải dậy ra sân bay và không có hứng thú với bảo tàng.
Phương tiện công cộng ở Capadocia không tiện lắm, nhưng thực sự Capadocia rất rộng lớn và có nhiều điểm tham quan. Nhìn Göreme Open-Air Museum trong khoảng 30 phút đi bộ, chúng tôi quyết định đi bộ dưới cái nắng cháy vùng Trung Đông. Göreme Open-Air Museum gắn liền với lịch sử vùng đất này, với những ngôi nhà đá và những khu vực ẩn nấp được tạo ra bởi các Kitô hữu trốn tránh sự bức ép vào thời kỳ La Mã cổ đại Göreme Open-Air Museum đã được xây dựng từ thế kỷ 10 đến thế kỷ 12 và đại diện cho một phần quan trọng của lịch sử Cappadocia được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới.
Khác với những nhà thờ nguy nga, mái vòm, cửa sổ đầy màu sắc ở Châu Âu, hay những thánh đường lộng lẫy ở Istanbul, ở đây có những nhà thờ đục trong hang đá. Một số nhà thờ nổi tiếng bao gồm Tokalı Kilise (Nhà thờ Tokalı), Elmalı Kilise (Nhà thờ Elmalı), và Karanlık Kilise (Nhà thờ Karanlık) với các bức tranh tường phong cách thế kỷ 11 đẹp mắt. Những bức tranh tường trong các nhà thờ ở Göreme Open-Air Museum là một phần quan trọng của di sản nghệ thuật của Thổ Nhĩ Kỳ, thể hiện những câu chuyện từ Kinh Thánh và cuộc sống của Chúa Kitô thông qua các bức tranh phong cách thế kỷ 11 và 12.
Chúng tôi lang thang ở Goreme đến tận hoàng hôn, qua làng gốm, rồi vào trong khu thị trấn uống một cốc trà sữa và tìm nơi ngắm bình minh vào sáng mai, trong khi những người bạn khác đi lên phía đồi ngắm hoàng hôn. Các quán cà phê, cửa hàng trang sức và nghệ thuật ẩn mình trong những con phố hẹp, dốc và tĩnh mịch. Trời về khuya, những người bán hàng vẫn để lại hàng hòa của họ trên những con phố vắng lặng, không bóng người. Họ có lý do của họ, bởi trong Đạo Hồi, kẻ ăn trộm sẽ bị chặt tay nên có lẽ bởi thế mà chả ai ăn trộm ở đây. Đi đi lại lại một hồi, chúng tôi kết luận nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất mà chúng tôi thấy là ban công của khách sạn chúng tôi ở chứ không phải một nơi nào đó hay được review trên mạng.
Bữa tối của chúng tôi có mỳ ăn liền với trứng, xúc xích Thổ Nhĩ Kỳ, hoa quả, coca, bánh quy và snack. Mấy đứa bê hết đồ ra ban công, ngắm những ánh đèn lấp lánh trong những hang đá kỳ bì, co ro trong cái lạnh về đêm và nói những câu chuyện trên trời, dưới bể. Sau chuyến đi này, chúng tôi cũng nhau làm nhiều dự án, cũng là nhờ những lần tâm sự như thế. Chúng tôi đi ngủ sớm, để chuẩn bị cho sáng ngày hôm sau, một ngày thực sự quan trọng.
Buổi bình minh được chờ đợi nhất trong suốt chuyến đi đó là ngắm khinh khí cầu ở Capadocia. Khinh khí cầu thường bay vào buổi sáng bình minh bởi vì điều kiện thời tiết ổn định và không khí trong lành, làm cho việc bay trở nên an toàn và dễ dàng hơn. Tôi bị đánh thức bởi tiếng cầu nguyện sáng sớm. Mở cửa ban công, thấy những ánh lửa ở phía xa phía những hang động, tôi vội vàng chuẩn bị đồ rồi chạy lên ban công. Có lẽ đó là cái cảm giác thật khó tả mà tôi không thể nào quên được. Tôi ngồi một mình giữa những vì sao của trời đêm lấp lánh, bên dưới là những ánh lửa bập bùng người ta chuẩn bị bay khinh khí cầu, văng vẳng bên tai tiếng cầu nguyện. Ngắm sao, có lẽ đó là một điều quá xa xỉ sau những năm tháng tôi sống ở thành phố, và ngay cả khi tôi đã ở một vùng không phố lắm như Nottingham. Co ro trong cái lạnh của sáng sớm, tôi hít một hơi thật sâu để lưu lại khoảnh khắc bình yên này.
Mặt trời dần lên, rọi nắng vàng ươm đánh thức những hang núi. Bóng hình khinh những quả khinh khí cầu đủ màu sắc hiện lên càng rõ hơn. Tôi gọi đồng bọn dậy hết, kẻo lỡ mất cảnh đẹp. Và khi tôi bị bao quanh bởi hàng trăm quả khinh khí cầu trên bầu trời, khung cảnh trở nên tuyệt duyệt. Đó là khoảng khắc đáng nhớ nhất trong suốt chuyến đi này. Tôi uống một cốc cà phê nóng trong sảnh khách sạn, chờ đến giờ ăn sáng cũng là khi khinh khí cầu đã hạ cánh hết. Và chúng tôi quay lại ngủ bù vì tôi thấy hơi đuối sau 3 ngày dậy sớm liên tiếp và đi bộ cả ngày.
Đến trưa, nghe tiếng An đập cửa phòng “Bà dậy đi, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu”, rồi hắn giục tôi xuống sảnh khách sạn hỏi xe đi thung lũng và những ngôi làng lân cận. Chiều hôm ấy, chúng tôi nhờ khách sạn gọi cho một chiếc taxi để đến Red Valley và làng Uçhisar.
Capadocia có rất nhiều thung lũng đá kỳ vĩ được nhào nặn bởi bàn tay kỳ diệu của thiên nhiên. Cappadocia thuộc vùng núi nham thạch, đã trải qua nhiều hoạt động núi lửa trong quá khứ, và các tảng đá nham thạch được tạo ra từ dòng nham thạch đổ ra khắp vùng. Sau khi nham thạch nguội dần, chúng đã trở thành cơ sở cho các đáng kỳ quan đá và thung lũng. Các tảng đá nham thạch đã bị biến đổi và phong hóa qua hàng triệu năm. Xe chúng tôi rời con đường cái tiến vào Red valley, khu vực rộng lớn giữa Göreme và Çavuşin. Những núi đá lớn, chồng chồng lớp lớp đỏ rực dưới nắng cháy của buổi trưa. Trời rất nóng, nhưng khi vào trong hang đá thi lại mát như điều hòa. Thung lũng Red Valley có cảnh quan không giống bất kỳ nơi nào khác được hình thành qua hàng nghìn năm qua do các sự kiện địa chất. Các núi nham thạch như núi Erciyes (gần Kayseri) và núi Hasan Dağı (gần Aksaray) đã phun tro vào không khí. Tro núi đã trầm và cứng lại thành một loại đá nhẹ và rỗ, được gọi là “tuff”. Mưa và gió đã xói mòn bỏ đi những tảng đá mềm, để lại những vách đá xoáy và những tháp đá như chòm sao.
Con người cũng góp phần tạo nên cảnh quan độc đáo này, khi họ đục các hang đá và xây dựng ngôi nhà và nhà thờ vào các tảng đá nham thạch. Thung lũng Red Valley được phát triển lần đầu trong thời kỳ Byzantine, (900-1100 sau Công nguyên). Người Byzantine đã phát triển nông nghiệp và những nhà thờ hang đá trong thung lũng. Họ đã tạo ra một loạt các con kênh nước dài và đào ra những bể nước lớn. Sự phát triển nông nghiệp mạnh mẽ thời kỳ ấy cho phép một cộng đồng lớn sinh sống trong thung lũng. Tuy nhiên, hệ thống tưới tiên tiến này đã được bỏ hoàn toàn trong thời đế quốc Ottoman.
Rời Red Valley, chúng tôi đến ngôi làng có tên Uchisa, cách thị trấn Göreme nơi chúng tôi ở khoảng 5 km. Uchisa có những con đường hẹp, những ngôi nhà bằng đá san sát bên sườn dốc. Có một địa danh tên là Uçhisar Castle, nhưng nó rất khác với những lâu đài trong tưởng tượng của tôi. Đó là một tháp đá tự nhiên cao nhất trong vùng Cappadocia, được đục nhũng hốc lớn để làm nơi ở.
Chúng tôi kết thúc chuyến đi đầy những điều ồ à này bằng một bữa xế chiều với bánh Gozleme truyền thống, và ngắm hoàng hôn trên thung lũng đá.
Chuyến đi này, tôi gặp rất nhiều điều kỳ lạ, và cả một team cũng kỳ lạ. Về đến khách sạn, chúng tôi hỏi xe để ra sân bay. Vì xe shutter bus đón hơi muộn và đi nhiều điểm, chúng tôi sợ muộn nên nhờ khách sạn gọi Taxi. Nhưng giá taxi hơi cao, nên chúng tôi đành bán chất xám để deal giá. Chúng tôi lôi hết tất cả ảnh chụp trên ban công sáng nay ra để gửi cho ông chủ post quảng cáo khách sạn. Ông chủ là một người khá vui vẻ, cởi mở, từng học ở UK, thích đi du lịch và về quê khách sạn Suite Cave này. Ông bạn cũng bày tỏ lòng mến khách với chúng tôi, thích người châu Á và cũng không thể tin là chúng tôi có thể chụp những bức ảnh như vậy trên ban công nhà ông. Kỳ kèo mãi, cuối cùng chúng tôi được giảm 5 EUR tiền taxi ra sân bay và có một deal nhận hoa hồng khi giới thiệu khách đến đây.
Chúng tôi rời Capadocia vào sáng sớm. Tôi vẫn bị đánh thức bởi tiếng cầu nguyện buổi sáng. Thành phố lấp lánh trong ánh vàng của những ngọn đèn và những ngọn lửa đốt khinh khí cầu chào bình minh.
Tôi trở lại với London một ngày mưa tầm tã, và quay lại với những công việc và những hối hả thường nhật. . Tôi mua cho mình một món quà kỷ niệm ở Capadocia, đó là một con mắt màu xanh lam. Biểu tượng con mắt xanh lam ở Thổ Nhĩ Kỳ, thường được gọi là “mắt Nazar” hoặc “mắt Pharaoh”. Mắt Nazar được tin rằng có khả năng bảo vệ khỏi điều xấu, sự ám ảnh hoặc những điều bất thường. Nó thể hiện sự đánh thức và bảo vệ tinh thần. Đó cũng được coi là một biểu tượng phòng tránh sự ghen tị và ác cảm của người khác. (Kiểu như ai lườm mình, mình có mắt thần lườm lại). Nó giúp ngăn chặn sự xâm phạm vào cuộc sống của người sử dụng, mang lại sự may mắn và thu hút điều tốt lành. Biểu tượng này còn thể hiện sự yên bình và sự kết nối với thiên nhiên và vũ trụ.
Cám ơn bạn đã đọc tới đây, đừng quên theo dõi qua email để không bỏ lỡ những bài viết mới trên Blog.
- 💎Bạn có thể ủng hộ để Blog được duy trì bằng nhiều hình thức tại Donation
- 📝Những bài viết khác cùng chủ đề trên Blog tại Learning and Growing
- 🎨Instagram: https://www.instagram.com/phuong.anh.violet/
- 📚Bookstagram: https://www.instagram.com/vitamin.books/
- 🍀Self-help Instagram: https://www.instagram.com/_smallstepseveryday_/
- 📻 Podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/smallstepseveryday
- 📽 Movie review: www.phuonganhviolet.com
- 🔖Facebook: https://www.facebook.com/Violetstoryblog
- 💌Email: hi@callmeviolet.com
- 📱Sách và món đồ hữu ích mình dùng: https://phuonganhviolet.koc.asia/