NỘI DUNG BÀI VIẾT
Under the Tuscan sun (2003) của đạo diễn Audrey Wells là bộ phim đẹp và thơ mộng như chính miền quê Tuscany, nước Ý. Bộ phim được chuyển thể từ cuốn hồi ký cùng tên của nhà văn năm 1996 của Frances Mayes. Nếu bạn thích câu chuyện của Elizaberth Gilbert trong “Ăn, cầu nguyện và yêu”, chắc chắn bạn cũng sẽ thích câu chuyện này. Đó là câu chuyện của những người phụ nữ không ngừng tìm kiếm hạnh phúc sau những tổn thương.
Mình biết đến Under the Tuscan sun rất tình cờ. Một người bạn yêu nghệ thuật của mình tình cờ lướt internet thấy một Video có khung cảnh rất đẹp. Và bạn ấy nói, video đó khiến cậu ấy nhớ đến những cảnh phim trong Under the Tuscan sun (2003). Thế rồi, bạn mình gợi ý mình xem bộ phim này. Cậu ấy cũng không biết về những cảm xúc mình đang đối mặt. Nhưng rồi theo một cách kỳ diệu nào đó, qua bộ phim, mình nhận được những thông điệp mà mình cần ngay lúc này.
Tóm tắt nội dung phim
Under the Tuscan sun kể về Frances một nhà văn (chính xác hơn là cô viết phê bình văn học). Sau khi bị chồng phản bội và ly hôn, cô dời ngôi nhà cô vô cùng yêu thương đến sống trong một nhà trọ đầy bất ổn trước khi nghe lời cô bạn thân bắt đầu hành trình tới Tuscany, nước Ý. Tại đây, Frances mua lại một ngôi biệt thự bỏ hoang tên là Bramasole, nằm trên một ngọn đồi được bao quanh bởi những rừng ô liu và vườn nho. Frances đắm mình vào việc phục hồi Bramasole, vượt qua những nỗi sợ khi đối mặt với giông bão khi cô phải ở một mình, cả những con rắn bất ngờ xuất hiện, cùng với sự cô đơn và tổn thương trong chính bản thân cô.
Cùng với việc phục hồi căn biệt thự cũ, Frances tái tạo bản thân sau đổ vỡ hôn nhân, tự chữa lành, mở lòng với những trải nghiệm mới. Cô lại yêu, và lại tan vỡ, nhưng trái tim cô chưa bao giờ ngừng hi vọng về hạnh phúc.
Những bài học mình học được
The sign – Lắng nghe trái tim mách bảo
Quyết định đến Tuscany, quyết định mua căn biệt thự Bramasole, và nhận được sự đồng ý của chủ cũ căn nhà, quyết định thuê một đội thợ tu sửa ngôi nhà chẳng mấy chuyên nghiệp…tất cả đều đến với Frances bởi những tín hiệu theo nhiều cách khác nhau. Và mọi quyết định không phải theo một logic thông thường.
Think of your inner voice.
Patti mua vé đến Tuscany nhưng không thể đi do cô vừa mang bầu, nên Patti đã đổi vé để tặng chuyến đi này cho Frances để giúp bạn mình nguôi ngoai sau ly hôn. Ban đầu Frances từ chối, nhưng cô quyết định đi vì không chịu nổi sự ồn ào của căn nhà trọ. Cô quyết định mua biệt thự Bramasole khi chưa từng xem qua ngôi nhà, và người chủ cũ của biệt thự từ chối bán căn nhà cho một cặp vợ chồng giàu có nhưng bán nó cho cô chỉ vì con chim bồ câu “ị” lên đầu cô, và trong văn hóa Ý đây là điểm của sự may mắn.
Đoạn phim Frances đòi xuống xe, bỏ tour du lịch đang đi trước sự khó hiểu của mọi người khi nhìn thấy xe vừa đi Bramasole khiến mình nghĩ về những quyết định. Thực ra chúng ta thường xuyên nhận được rất nhiều những tín hiệu, nhưng trong khoảnh khắc ấy chúng ta liệu có dũng cảm để lý trí sang một bên và đi theo tiếng gọi con tim mình, chỉ vì những tín hiệu mơ hồ?
Sự bất lực trước những thử thách của cuộc sống
Ngay từ đầu phim, cuộc sống của Frances là những thử thách không hồi kết. Bị chồng phản bội phải ly hôn không thể giết cô như một cơn đau tim hay một vụ tai nạn xe hơi nhưng chúng khiến cô sợ hãi và nghi ngờ cuộc sống.
Do you know the most surprising thing about divorce? It doesn’t actually kill you. Like a bullet to the heart or a head-on car wreck. It should. When someone you’ve promised to cherish till death do you part says “I never loved you,” it should kill you instantly. You shouldn’t have to wake up day after day after that, trying to understand how in the world you didn’t know. The light just never went on, you know. I must have known, of course, but I was too scared to see the truth. Then fear just makes you so stupid.
Những ngày đầu ở trong căn nhà cũ, cô chỉ biết trùm chăn và khóc trong cơn giông bão. Việc tu sửa căn nhà cũ dường như quá sức với một người phụ nữ, và cô thấy sự khi thấy một con rắn vào trong nhà. Hơn tất cả là cô thấy mình cô đơn. Tiếp đến là những câu chuyện đổ vỡ của những người bạn cô yêu mến, và người tình cô từng đặt hi vọng về một đám cưới và gia đình sau những tổn thương lại rời bỏ cô.
Frances bất lực nhìn bức ảnh Đức Mẹ, hét lên “What more I can do”.
Buông bỏ
Khi dọn ra khỏi ngôi nhà hai vợ chồng từng chung sống trước đây, Frances chỉ mang theo 3 thùng sách, những thứ gắn bó nhất với công việc và cả con người cô – một nhà văn, và một bình hoa nhỏ màu xanh lam. Những cuốn sách là phần tình cách hay con người của Frances, còn chiếc bình hoa như một chấp niệm, những điều thuộc về quá khứ mà cô không muốn từ bỏ.
What is it about love that makes us so stupid?
Khi 3 chiếc thùng được gửi từ Mỹ đến Bramasole với những cuốn sách và chiếc lọ hoa. Chi tiết chiếc bình hoa ẩn dụ về những tổn thương vẫn còn hiện hữu trong Frances dù cô đã bắt đầu cuộc sống mới ở một vùng đất mới. Cô vẫn ngã vào tình yêu và yêu một cách ngây thơ, để rồi lại tiếp tục bị tổn thương. Cho đến cô uất ức, về nhà sau khi bị người tình bỏ rơi và đập vỡ chiếc bình hoa, có lẽ đó mới là khi cô thực sự buông bỏ. Cô giữ lại sự hồn nhiên trong mình, và buông bỏ những điều mà cô không thể kiểm soát – tình yêu của một người không dành cho cô và không phải điều gì cũng có thể theo ý mình.
Đó cũng là câu trả lời cho câu hỏi của cô, điều duy nhất cô có thể làm là buông bỏ và thuận theo dòng chảy của cuộc sống.
Whatever happens, always keep your childish innocence.
Nhân vật Katherine xuất hiện trong bộ phim với lối ăn mặc rất lòe loẹt với mũ rộng vành, son đỏ chót. Phong cách này gợi nhớ đến các nhân vật nữ đặc biệt trong các bộ phim của Federico Fellini, đặc biệt là nhân vật tình nhân lòe loẹt do Sandra Milo đóng trong phim “8 1/2”.
Bà khác với những người phụ nữ miền quê Tuscany và mang đầy năng lượng tính nữ. Katherine xuất hiện trong câu chuyện không có một tiểu sử và kết nối rõ ràng. Bà chỉ xuất hiện trên phố, nói với Frances về Bramasole để dẫn Frances đi tới quyết định mua căn nhà này. Katherine 2 lần nhắc nhở Frances về đứa trẻ bên trong, sự hồn nhiên và niềm tin ngây thơ vốn có trong cô và về khao khát được yêu thương, được thân mật với người khác giới, và rằng Frances sẽ hết buồn khi cô cảm thấy được yêu thương theo một cách nào đó.
Hình ảnh Katherine khiến mình nhớ đến một câu nói trong 1 cuốn sách tuổi teen “Tình yêu vị kem Ý”. Nghĩ đến nước Ý người ta nhớ đến 2 điều Tình yêu và Kem Gelato. Katherine đơn thuần “ngọt” và “tình” như vậy.
Chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận hạnh phúc
Mình rất thích đoạn đối thoại giữa Frances và Martini, người môi giới nhà đất và sau này trở thành bạn thân của Frances ở Tuscany. Khi mới mua nhà và bắt đầu tu sửa, khi cô vẫn trong nỗi đau vụn vỡ của cuộc hôn nhân, điều Frances chỉ mong được đón ai đó trong căn biệt thự 3 phòng ngủ, và được nấu ăn cho ai đó trong căn bếp của cô, cô mong có một đám cưới được tổ chức trong khu vườn của mình, và hơn cả cô mong muốn có một gia đình ở đây.
Thay vì dang đôi tay ra giúp đỡ Frances như những soái ca cố lấp đầy sự trống trải trong cuộc sống của một người phụ nữ cô đơn, Martini chỉ đơn giản kể cho cô câu chuyện về tuyến đường sắt trên dãy núi Alps. Người ta xây đường tàu trước khi có chuyến tàu chạy qua, để nhắc cô chuẩn bị cho những hạnh phúc mà cô mong đợi và nhắc cô đừng buồn nữa.
Signora, between Austria and Italy, there is a section of the Alps called the Semmering. It is an impossibly steep, very high part of the mountains. They built a train track over these Alps to connect Vienna and Venice. They built these tracks even before there was a train in existence that could make the trip. They built it because they knew some day, the train would come.
Những điều ta tìm kiếm không nhưng chưa thấy không có nghĩa chúng không tồn tại
Bước ngoặt lớn nhất để Frances kết thúc những buồn tủi trong tình yêu của mình, đó là khi cô lên tiếng bảo vệ tình yêu của đôi bạn trẻ bị gia đình phản đối. Sau tất cả những đổ vỡ trong hôn nhân, và vừa trở về nhà sau một ngày nhận ra bị người tình bỏ rơi, trong Frances vẫn còn một niềm tin hết sức mơ hồ về tình yêu, một lý lẽ yếu ớt nhưng đủ để thôi thúc cô dũng cảm lên tiếng vì hạnh phúc của đôi bạn trẻ mà cô yêu mến.
Trong đám cưới của đôi bạn trẻ được tổ chức trong khu vườn của cô, Frances rạng rỡ trong chiếc váy mày da cam tươi sáng, tự tin và trưởng thành, cô rực rỡ như đóa hoa rợ rộ sau những ngày đông dài ảm đạm không còn mơ mộng ngây thơ trong chiếc váy trắng tinh khôi, dù 2 chiếc váy này cùng kiểu dáng. Martini nhìn cô cười và nhắc Frances rằng, mọi điều cô mong ước trước kia đều đã thành hiện thực: một đám cưới, một gia đình ở Bramasole. Từ trước đấy, cô đã nấu ăn cho những người thợ sửa nhà, sau này là những người bạn thân của cô. Những căn phòng trong căn biệt thự tràn ngập hơi ấm khi có sự xuất hiện của người bạn thân Patti và con của cô. Cuối cùng, Frances đã có tất cả những gì mà cô mong ước. Và còn một điều mà cô không ngờ tới nữa.
Một tình yêu đáng để chờ đợi
Ed, một người đàn ông lạ xuất hiện. Người đàn ông này tìm đến cô nhẹ nhàng nhưng không hề chóng vánh, chớp nhoáng như Marcello. Sự khác nhau giữa Marcello, mối tình chớp nhoáng nhưng cháy bỏng của Frances, và Ed, tình yêu bình yên mà Frances luôn tìm kiếm (Dù cả hai anh đều đẹp trai và lãng tử như sau) đó là dù ở khoảng cách địa lý gần hơn nhưng Marcello thay vì hỏi hỏi Frances bao giờ có thể đến thăm anh, và anh cũng chẳng đủ kiên nhẫn chờ cô về tới nhà khi cô đi vắng. Không thể khẳng định rằng Marcello không yêu cô bởi họ có thời gian vui vẻ bên nhau, và họ không hối tiếc. Chỉ có điều tình yêu ấy mong manh không thể vượt qua được thử thách của thời gian và khoảng cách.
If you smash into something good, you should hold on until it’s time to let go.
Ed dù chỉ đến qua Tuscany du lịch, cũng ghé qua để gặp nữ nhà văn mà anh yêu thích. Ed là một nhà văn, cuốn sách của anh từng được Frances phê bình không mấy tốt. Nhưng khác với người nhà văn khác ở đầu phim cũng trò chuyện với Frances với vẻ “tự ái” sau khi cô phê bình cuốn sách của anh ta, Ed tiếp nhận những lời phê bình từ Frances một cách khách quan, và lấy đó để rút kinh nghiệm để anh viết cuốn sách tiếp theo. Và anh cũng không hề ngại ngần tiếp cận cô, bày tỏ sự mến mộ. (Trời ơi, một người đàn ông vượt qua được sự tự ái đó thật là đáng trân trọng). Và suy cho cùng, một nhà văn vẫn hợp với Frances hơn là một người làm kinh doanh như Marcello.
Unthinkably good things can happen even late in the game. It’s such a surprise.
Bài học về Luật hấp dẫn
Mình không biết liệu có phải vũ trụ đang cố gắng nói với mình giữ niềm tin vào luật hấp dẫn và tiếp tục kiên nhẫn đối mặt với những vấn đề của bản thân hay không. Nhìn vào câu chuyện của Frances, mình thêm tin vào những điều tốt đẹp và bộ phim này cho mình thêm những hi vọng. Tình yêu đến với Frances khi cô biết yêu thương bản thân mình và không còn mong cầu ai đó đến lấp đầy nỗi cơ đơn nữa. Khi cô không còn mong cầu trong sự khốn khổ mà thay vào đó là sự đủ đầy thì tất cả điều cô từng mong trở thành hiện thực. Frances đã gửi lên vũ trụ một điều ước, cô đón nhận những tín hiệu và hành động theo, và những điều cô mong cầu hiện ra ngay trước mắt.
Trong suốt thời gian từ khi chuyển đến ngôi biệt thự Bramasole, mỗi ngày khi Frances đứng trên ban công nhìn xuống con đường đất cạnh nhà, cô đều thấy một người đàn công cao tuổi, đến thay hoa tại một bia đá bên đường. Frances từng cố gắng làm quen với ông nhưng chưa một lần được ông đáp lại. Cuối cùng, khi người đàn ông quay lại giơ tay chào cô, Frances cảm nhận một niềm vui trọn vẹn. Điều đó giống như khi cô kiên trì gửi đi những điều tốt đẹp, đến cuối cùng cô cũng nhận lại sự hồi đáp.
P/S: Xin lỗi bạn vì mình spoil hơn nhiều, nhưng phim hay lắm, hãy xem nhé.
Cám ơn bạn đã đọc tới đây, đừng quên theo dõi qua email để không bỏ lỡ những bài viết mới trên Blog.
Theo dõi Fanpage để nhanh chóng cập nhật bài viết và chia sẻ mới nhất: https://www.facebook.com/Violetstoryblog
- 💎Bạn có thể ủng hộ để Blog được duy trì bằng nhiều hình thức tại Donation
- 📝Những bài viết khác cùng chủ đề trên Blog tại Movie review
- 🎨Instagram: https://www.instagram.com/phuong.anh.violet/
- 📚Bookstagram: https://www.instagram.com/vitamin.books/
- 🍀Self-help Instagram: https://www.instagram.com/_smallstepseveryday_/
- 📻 Podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/smallstepseveryday