Làm việc liền tù tì xuyên qua cả ngày giáng sinh, bỗng đến một ngày mình cảm thấy rất mệt, đau đầu, đau vai, đau cổ. Dường như mình không muốn tiếp nhận bất cứ thêm thông tin nào, không muốn brainstorming, không thích nghe những quan điểm trải chiều, không muốn tranh luận, không muốn nói chuyện gì và chỉ muốn tìm một thị trấn nào đó nhỏ xinh, đi dạo loanh, uống trà, ăn bánh Scone, ngồi đọc truyện ngôn tình. Nhìn những chấm hình trái tim đã lưu lại trên Google maps, mình chọn một cụm những thị trấn nhỏ cạnh nhau. Khi mình nói với thầy hướng dẫn mình sẽ nghỉ để đi những điểm này, thầy nói “Khu vực đó là Somerset”. Cái tên Somerset thật là “quyến rũ”. Ấy thế mà Somerset là nơi có rất nhiều thứ để đi hơn mình nghĩ, không chỉ để ăn bánh uống trà.

Hạt Somerset nằm ở Tây Nam nước Anh. Những ngôi làng và thị trấn ở Somerset đều là một bức tranh sống động không chỉ bởi khung cảnh nên thơ trữ tình như chính cái tên ở nơi này, mà còn bởi lịch sử, truyền thống văn hóa. Lịch sử của Somerset đa dạng như cảnh quan có rừng, có núi, có sông của nó. Mỗi viên đá và lối đi tại những địa điểm lịch sử này kể những câu chuyện về quá khứ. Ngoài những thành phố lớn và điểm du lịch nổi tiếng như Bath, những thị trấn ở Somerset rất yên bình và rất Anh, nơi mà bạn chỉ nhìn thấy những người tóc vàng da trắng, chỉ nghe chất giọng miền nam Anh như trên BBC, nơi chỉ có những cửa hàng địa phương và những thương hiệu Made in England trong trung tâm thị trấn. Dường như cuộc sống bao thế kỷ cứ lặng lẽ trôi qua nơi này, mặc kệ những vội vã, xa xỉ ở chốn thành thị.

Ngày 1/4/2024

Mình xuất phát từ Nottingham từ buổi sáng. Trời mưa tầm tã. Xuân về đã lâu, hoa đào trên phố cũng đa rụng dần, đồng hồ đã chuyển sang giờ mùa hè, mặt trời “làm việc” nhiều hơn những tháng mùa đông, nhưng trời vẫn rất lạnh và nhiều mưa. Mình thuê một căn Airbnb nhỏ ở  Frome để chủ yếu tham quan Bradford-on-Avon và Bath.

Bất đắc dĩ đến Bruton

Tàu từ Nottingham đến Somerset phải đổi rất nhiều bến, vì không có chuyến đi thẳng. Mình cố gắng ghi lại và nhớ những lần chuyển tàu, vì không muốn lúc nào cũng cầm điện thoại trong chuyến đi. Khi đến Westbury, mình bắt đúng chuyến tàu, và nghĩ chỉ còn 10 phút nữa thôi, mình sẽ đến Frome. Chuyến tàu của Great Western Railway nối Gloucester và Weymouth đi dọc qua những thành phố của Somerset. Mấy ngày ở đây mình đi đi lại lại tuyến tàu này đến 4 lần.

Bruton

Cũng vì bất cẩn mình không nghe hướng dẫn trên loa, cũng không đọc kỹ từng điểm dừng trong cả tuyến, dù lên đúng chuyến tàu cần lên, nhưng khi ngồi trên tàu, nghe thông báo “Điểm đến tiếp theo là Bruton” mình thực sự hoảng hốt. Cố gắng Google cách quay lại Frome nhưng ngày Monday Bank Holiday, mọi chuyến xe bus đều dừng hoạt động và rất ít tàu. Còn mình thì vẫn chưa hiểu tại sao tàu không dừng ở Frome. Cuối cùng lên Apps cũng đặt được 1 chuyến tàu Bruton – Frome nhưng mình không chắc chắn, bởi chuyện hủy tàu ở Anh không phải là lạ. Mình rất sợ.

Mình có một tiếng ở Bruton và Bruton bất đắc dĩ trở thành thị trấn đầu tiên mình đến thăm trong chuyến hành trình Somerset. Đã quá giờ ăn trưa mình muốn vào trung tâm tìm gì đó để ăn. Nhưng cũng vì Bank Holiday, cả thị trấn không có ngôi nhà nào mở cửa. Sự vắng lắng bao trùm cả thị trấn. Chỉ có những chiếc  xe ô tô đỗ sát vỉa hè, trước mỗi cửa hàng quay biển Closed.

Thực ra, Bruton là một thị trấn nhỏ, rất xinh xắn. Bruton nằm cách Bath khoảng 1 tiếng đi tàu, cách Frome tầm hơn 20 phút. Con phố High Street phủ màu vàng mật ong cổ điển và những con đường lát đá. Lịch sử của Bruton gắn liền với ngành công nghiệp len từ thời Trung Cổ và sau đó phát triển thành một trung tâm nghệ thuật và văn hóa. Chẳng phải tự nhiên mà John Steinbeck (1902 – 1968), nhà văn người Mỹ (nhà văn yêu thích của bố mình), chọn sống ở nơi này một thời gian. Bruton là điểm đến của những người yêu nghệ thuật. Hauser & Wirth, hệ thống phòng trưng bày nghệ thuật đương đại nổi tiếng từ năm 1992 của 2 nhà sáng tạo người Mỹ, cũng chọn Bruton, nơi họ đặt không chỉ 1 mà 2 phòng trưng bày, bên cạnh 1 phòng trưng bày ở London. Bruton dần được biết đến với cái biệt danh “Home of Craft” nơi sáng tạo của nhiều nghệ sĩ đương đại.

Giờ nghĩ lại chuyện ở Bruton trong mình có khá nhiều tiếc nuối. Bởi giá như khi ấy mình bình tĩnh và không lo lắng, mình đã có thể ngắm nhìn hết vẻ đẹp nghệ thuật của thị trấn này. Giá như mình không đến đây vào Bank Holiday mà vào một cuối tuần bình thường thì mình đã có thể được vào bảo thàng và những tròng trưng bày nghệ thuật. Lẽ ra mình đã có một buổi chiều thật bình yên.

Gần đến giờ tàu chạy, mình quay lại ga. Đi qua nhà thờ St Marry, một nhà thờ được xây dựng từ thế kỷ 14. Trời bắt đầu sẫm dần và có vài hạt mưa lất phất. Trên đường quay lại bến tàu, có một cửa hàng bán những loại Cheese địa phương và cả kem vùng Somerset. Mình vào mua một hộp kem và cũng không quên cám ơn chủ cửa hàng vì ông ấy là cửa hàng duy nhất mở cửa trong ngày hôm nay.

Vừa ngồi xuống bang ghế ở ga, trời bắt đầu đổ mưa nặng hạt. Mình chuyển vào chỗ có mái che và trời đổ mưa rào. Mỗi mình ngồi ở ga tàu, trời mưa to, thỉnh thoảng có 1 con tàu chạy vút qua không dừng lại, mình rất sợ. Nơi này cũng chẳng có biển điện tử để biết liệu chuyến tàu tiếp theo có đến không. Mình sợ mình là người duy nhất bị lạc ở đây mà không biết cách đi về. Tự nhiên mình nhớ cảm giác ở Lavenham, chuyến đi cuối cùng của mình hồi học Thạc sĩ, mình cũng một mình ngồi ở nhà ga vắng teo mà không biết chuyến tàu liệu có đến, mình sợ nhưng cũng tự hỏi không biết bao giờ mới có lại trải nghiệm này một lần nữa. Và cảm giác này hôm nay lại đến.

Mình ngồi ăn kem ở bến tàu, mưa tầm tã, đầy kịch bản nảy trong đầu. Một lúc sau, một chú mình gặp trên chuyến tàu trước cũng quay lại ga. Lúc xuống ga Bruton chú ấy cũng xuống. Mình nhìn chú ấy, chú ấy cười và hỏi mình “You đang tìm kiếm điều gì đó đúng không?”. Mình nói là mình lên nhầm tàu đến đây và trong thị trấn đóng cửa chẳng tìm được gì ăn cả. Chú ấy cười và nói đừng lo, chuyến tàu khác sẽ tới, và hôm nay là Monday Bank Holiday. Lúc nghe xong câu đó, mình cũng đỡ sợ. Mình hỏi có phải chú ấy cũng đi nhầm tàu như mình không, thì chú ấy bảo ở Westbury và đến đây có công việc. Thế mình hỏi có chuyến tàu sẽ dừng ở đây về Frome đúng không? Chú ấy nói mình đừng lo lắng nữa. Rồi mỗi lần thấy mình ngẩng lên nhìn những chuyến tàu đi qua nhưng không dừng lại, chú đều nói “Chuyến tàu đó không dừng là chuyện bình thường”.

Monday Bank Holiday

Trời cũng ngớt mưa và hửng nắng dần. Câu nói “It’s Monday Bank Holiday” cứ quanh quẩn trong đầu mình. Thế rồi, mình ngồi search lịch sử của Bank Holiday, tại sao lại gọi là Bank Holiday, tại sao lại có ngày này. Hoá ra người lái tàu, lái xe bus, các cửa hàng hôm nay đều có thể nghỉ và mình nên tôn trọng quyền nghỉ ngơi đó.

Các kỳ nghỉ lễ Ngân hàng, hay còn gọi là “Bank Holidays,” có nguồn gốc từ thế kỷ 19. Trước năm 1871, người dân Anh thường có rất ít ngày nghỉ chính thức. Hầu hết các ngày nghỉ đều liên quan đến các lễ hội tôn giáo, và chỉ có Chủ nhật, Ngày lễ Phục sinh, và Ngày Giáng sinh được công nhận là ngày nghỉ toàn quốc.

Sự thay đổi lớn xảy ra vào năm 1871, khi người làm ngân hàng và chính trị gia Sir John Lubbock đề xuất và thông qua Đạo luật Bank Holidays. Đạo luật này thiết lập một số ngày nghỉ chính thức trong năm không chỉ cho nhân viên ngân hàng mà còn mở rộng ra toàn quốc. Mục đích của ông không chỉ là tạo thêm ngày nghỉ cho người lao động mà còn nhằm thúc đẩy sự học tập khoa học và giảm thiểu công nợ quốc gia.

Các ngày nghỉ ngân hàng này không chỉ là dịp để nghỉ ngơi mà còn phản ánh truyền thống và lịch sử của đất nước, đồng thời cũng gắn liền với những biến đổi xã hội và văn hóa qua từng thời kỳ. Nhiều ngày Bank Holiday có nguồn gốc từ tôn giáo, chẳng hạn như Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh (Good Friday) và Ngày Giáng sinh, đều gắn liền với Kitô giáo. Những ngày này đã được quan sát như là những ngày lễ công cộng trước khi chính thức được công nhận là ngày nghỉ Bank Holiday vào năm 1871. Các kỳ nghỉ như Ngày Lễ Tháng Năm (May Day Bank Holiday) có nguồn gốc sâu xa từ thời Trung Cổ, với những phong tục liên quan đến việc chào đón mùa xuân. Tương tự Boxing Day, ngày sau Ngày Giáng sinh, có truyền thống lâu đời ở Vương quốc Anh như là thời gian dành cho việc làm từ thiện và cho đi.

Điều này đã mở đường cho sự xuất hiện của các ngày nghỉ ngân hàng khác trong các thập kỷ sau đó Một số ngày nghỉ được thiết lập để kỷ niệm những sự kiện lịch sử quan trọng. Ví dụ, kỷ niệm Kim cương của Nữ hoàng hoặc kỷ niệm Ngày Chiến thắng Châu Âu phản ánh lịch sử và tầm quan trọng mà quốc gia này đặt vào những thành tựu và cột mốc quốc gia. Việc thiết lập các ngày Bạnk Holidays, bắt đầu với Đạo luật Ngày nghỉ Ngân hàng năm 1871, đại diện cho một sự thay đổi xã hội quan trọng, chuyển từ thời kỳ chỉ có Chủ nhật là ngày không làm việc. Sự thay đổi này phản ánh thái độ phát triển về cân bằng giữa công việc và cuộc sống cũng như tầm quan trọng của thời gian nghỉ ngơi trong xã hội.

Bruton

Mọi con đường đều dẫn về …. Frome

Cũng nhiều người đến ga hơn. Mình cũng hết lo, ít nhất mình không phải người một mình bị bỏ lại.
Cuối cùng thì chuyến tàu mình đợi cũng tới, nhưng nó lại không về Frome mà về Westbury. Đến Westbury, chú vừa rồi vẫn đứng lại bảo mình ra hỏi người ở ga, và chú rời đi khi mình đã tìm được cách về Frome. Mình hỏi ông anh ở ga tàu xem liệu hôm nay không có chuyến nào đi Frome đâu, ông anh nói là không khiến sự bất ổn của tôi lại quay lại và trời lại mưa. Mình ra khỏi ga, định bắt uber thì đoàn người đang đứng trước cửa. Mình hỏi các bạn đang chờ đợi điều gì thì các bạn nói nhà tàu xếp taxi để về Frome cho mình. Thế mà lại đi taxi thật.
Về đến Frome, mò được đến cửa nhà thì tôi không mở được lockbox do mở sai hộp, mình lại đứng đường 30 phút 3. Và khi có thể yên tâm vào nhà, nắng lại lên, mình thử máy ảnh, qua Lidle mua 1 chiếc Croisant, đi vào town center, thấy Frome thật đẹp. Những ngày thật bình yên ở Somerset bắt đầu.


Cover Photo by: Catherine Chittenden

Cám ơn bạn đã đọc tới đây, đừng quên theo dõi qua email để không bỏ lỡ những bài viết mới trên Blog.

Theo dõi để nhận Newsletters

Theo dõi Fanpage để nhanh chóng cập nhật bài viết và chia sẻ mới nhất: https://www.facebook.com/Violetstoryblog