Trường học bắt đầu bước vào kỳ nghỉ mùa đông, những con phố và khu nhà sinh viên cũng thưa người do sinh viên về nhà nghỉ lễ. Tuần làm việc cuối cùng của năm, người người đều vội vã. Người hối hả muốn làm nốt những việc còn sót lại, tranh thủ đi mua quà giáng sinh. Có người lại hủy hết những việc trong tuần để dời sang năm mới. Thế nên, tôi có book một vài lịch đi xem nhà mới, book được 6 căn, bị hủy cả 6. Những ngày này đi ở bến tàu lấp lánh ánh đèn, thấy người người mang theo hành lý cũng những hộp quà giấy gói giáng sinh, nhìn giống như trong những bộ phim giáng sinh tôi đã từng xem. Nhưng có lẽ “màn hình rộng” với khung cảnh trước mắt sống động hơn, còn tôi vẫn là người xem phim. Tôi lại về nhà với thực tại của mình, những việc dang dở, những deadline, và thật nhiều những việc phải làm cho năm mới. Tôi quyết định dành mấy ngày nghỉ đến Leeds chơi với cô bạn thân từ cấp 1 rồi đến Knaresborough. Cô bạn cũng được nghỉ phép mấy ngày rồi quay lại làm việc đúng ngày lễ. Hủy hết lịch họp regular đã xếp từ trước trong đợt nghỉ, tôi chạy ra bến tàu, nhưng vẫn mang theo máy tính, vì tôi vẫn còn một cuộc họp dài vào sáng 21. Lần đầu tiên tôi làm việc trên tàu, một cảm giác không quá tệ, cũng làm được một vài việc không cần kết nối internet. Tôi phải chuyển tàu 1 lần ở Sheffield để đến Leeds.

Ngày 19/12/2023 – Từ Nottingham tới Leeds

Diệu Linh đợi tôi ở bến tàu. Sân ga Leeds rất rộng, và đông người.  Cô bạn mặc áo khoác dạ đen dài, đội mũ lưỡi trai cá tính, kéo lấy vali của tôi rồi hỏi tôi muốn ăn gì. Chúng tôi đi ra ngoài ga, thấy sảnh khách sạn Queen Grand đang biểu diễn ánh sáng kể câu chuyện về giáng sinh, bánh gừng, cây kẹo đỏ. Sau đó, hai đứa vòng qua trung tâm ăn ở một nhà hàng Thái. Chúng tôi lại bắt đầu với những câu chuyện 20 năm không hết, về cuộc sống, về công việc về mọi điều xung quanh. Lâu lắm tôi mới được xôi có vị sầu riêng nóng nổi và béo ngậy. Theo như giao ước, quê ai người ấy lo, lần này tôi đến Leeds, Linh trả tiền bữa ăn. Chúng tôi đi vòng qua bờ sông, đi qua khu văn phòng thành phố Leeds để về nhà. Leeds là một thành phố lớn với nhiều tòa nhà cao tầng, các doanh nghiệp và cũng có cả văn phòng của cơ quan chính phủ. (Team tôi thực tập cũng có người based ở Leeds, ông anh đẹp trai quá luôn). Nhưng đến tối, khu vực này rất vắng, trời mùa đông gió lạnh cũng chẳng ai đi dạo bờ sông. Về đến khu gần trường đại học Leeds có chợ giáng sinh mới sôi động một chút.

Đường về nhà bạn dốc, nằm trong một khu nhà tường đỏ cổ kính sát trường đại học. Những căn hộ dành cho sinh viên được cải tạo lại, bên ngoài rêu phong nhưng bên trong sáng đẹp. Phòng của bạn tôi nằm ngay ngoài cửa. Điều đầu tiên thấy tôi xúc động là căn phòng phải rộng gấp rưỡi phòng tôi. Tôi làm nốt mấy việc, rồi hai đứa ngồi ăn vặt rồi đặt vé tàu mai đi Knaresborough.

Người ta đội mũ len cho cột ngoài phố

Ngày 20/12/2023: Knaresborough – Harrogate

Có lẽ thị trấn này sẽ đẹp hơn vào những ngày hè nắng vàng rực rỡ, có con sông chảy ra những hàng cây xanh mượt, lấp lánh dưới nắng vàng. Hôm nay trời mùa đông âm u, thị trần mang một vẻ ma mị. Chỉ mất 45 phút đi tàu từ Leeds đến Knaresboough. Chúng tôi đi học bờ sông Nidd, tiến về phía cây cầu Royal bằng đá, biểu tượng của thị trấn.

Lịch sử Knaresborough gắn liền với cả những sự kiện lịch sử quốc gia và những truyền thuyết dân gian, làm nên một bản sắc đặc trưng và độc đáo cho thị trấn này. Knaresborough được cho là đã bắt đầu phát triển vào khoảng thế kỷ 11, sau cuộc chinh phục của Norman. Lâu đài Knaresborough, xây dựng vào thời gian này, là trung tâm của sự chú ý, đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ và quản lý khu vực. Vào thế kỷ 12 và 13, Knaresborough bắt đầu phát triển như một trung tâm thương mại quan trọng. Thị trường được thiết lập, thu hút thương nhân và người dân từ các khu vực lân cận. Trong Nội chiến Anh, lâu đài Knaresborough bị phá hủy một phần. Sự kiện này đánh dấu một thời kỳ khó khăn, nhưng sau đó, thị trấn dần phục hồi và phát triển trở lại. Với sự bùng nổ của cách mạng công nghiệp thế kỷ 18-19, Knaresborough trở thành một trung tâm sản xuất nhỏ, với các ngành công nghiệp như dệt may và khai thác đá.

Mother Shipton

Nguyên gốc chính xác về lịch sử của thị trấn Knaresborough với những lối đi, ngõ hẹp lát đá cổ kính và những ngôi nhà gỗ vẫn còn là một bí ẩn. Nhưng một điều chắc chắn, Knaresborough đã tạo dựng cho mình một bản sắc đặc trưng với một nữ tiên tri thời Tudor, lâu đài một thời của hoàng gia, cây cầu vòm tráng lệ và khung cảnh thiên nhiên trữ tình. Chúng tôi đi vào khu Mother Shipton Cave (giá vé 12 bảng). Đi qua lối hiking rộng, khung cảnh xung quanh như một ngôi làng cổ tích ẩn sâu trong rừng, nơi người dân đang chuẩn bị đón giáng sinh. Đây cũng là lần đầu tiên tôi biết đến câu chuyện về nữ tiên tri nổi tiếng trong lịch sư dân gian nước Anh.

Mother Shipton, hay còn được gọi là Ursula Southeil, sống vào thế kỷ 16 và là một phù thủy và nhà tiên tri. Ursula được cho là đã sinh ra trong một hang động ở Knaresborough, Yorkshire, vào năm 1488. Bà được mô tả là có vẻ ngoài khác thường và thường xuyên bị mọi người xa lánh do ngoại hình của mình. Chuyện kể rằng Ursula đã phải đối mặt với sự ghẻ lạnh và định kiến từ cộng đồng xung quanh khi người ta không biết cha của bà là ai. Bà dành phần lớn thời gian của mình trong hang động nơi bà được sinh ra. Mother Shipton sở hữu khả năng tiên tri phi thường, dự đoán nhiều sự kiện lớn trong lịch sử Anh và thế giới, bao gồm cả cái chết của những hoàng đế và việc phát minh ra các phương tiện giao thông như ô tô và tàu hỏa, sự suy tàn của dòng họ Tudor và sự nổi lên của dòng họ Stuart.

Mother Shipton vẫn còn được nhắc đến trong nhiều tác phẩm văn học và nghệ thuật, trở thành một phần không thể tách rời của di sản văn hóa Anh. Nhiều câu chuyện về Mother Shipton có thể đã được hư cấu qua thời gian, nhưng câu chuyện này khiến ấn tượng về Knaresborough trong tôi càng thêm huyền bí, ma mị.

Harrogate

Rời Knaresborough, chúng tôi bắt chuyến tàu chỉ 2 phút để sang thị trấn bên cạnh mang tên Harrogate. Ấn tượng đầu tiên của tôi đối với Harrogate đó là một thị trấn rất giàu có, nơi dừng chân nghỉ dưỡng của nhiều người Anh khá giả. Vừa xuống ga tàu, để qua bữa trưa, chúng tôi vào quán cà phê trên con phố chính uống socola nóng và ăn bánh.

Harrogate là một thị trấn du lịch nổi tiếng nổi bật với lịch sử là một trung tâm nghỉ dưỡng spa nhờ các suối nước nóng tự nhiên từ thế kỷ 17. Thị trấn đã phát triển thành một trung tâm nghỉ dưỡng spa sang trọng, với nhiều cơ sở chăm sóc sức khỏe và thư giãn. Harrogate nổi bật với kiến trúc đa dạng từ thời Victoria và Edward, bao gồm các khách sạn lịch sử, biệt thự, và công trình công cộng. Con phố mua sắn trải dài với nhiều cửa hàng địa phương, thương hiệu của Yorkshire đến các thương hiệu cao cấp. Đời sống văn hóa ở Harrogate phong phú với nhiều nhiều lễ hội và sự kiện văn hóa, từ triển lãm hoa đến các buổi hòa nhạc và sự kiện nghệ thuật.

Những con phố ở đây toát lên sự sang chảnh dưới trời mưa phùn lất phất. Tôi thích thú nhìn những cửa hàng lấp lánh ánh đèn đầy màu sắc. Cửa hàng xà phòng Yorkshire có những bánh xà phòng hình bánh ngọt và những viên bathbom giống những viên kẹo. Bạn tôi từng đến đây phỏng vấn làm việc trong ngành quản lý khách sạn. Với kinh nghiệm dày dặn ở Úc, cô ấy nhận offer tại một khách sạn lớn tại đây, nhưng nhìn khung cảnh thành phố chỉ là nơi dừng chân của khách du lịch, bạn tôi quay về Leeds. Có lẽ Harrogate sẽ hợp là điểm dừng chân nếu bạn muốn  có một kỳ nghỉ ở North Yorkshire bởi chỉ mất chưa đầy một tiếng qua các thành phố khác.

20231220_151652

Cô bạn của tôi

Chúng tôi quay lại Leeds, bạn tôi làm món cà hồi sốt Teriyaki. Chưa bao giờ tôi thấy cô bạn tôi hết tuyệt vời. Bạn thân từ cấp 1, rồi sau đó mỗi đứa học một trường, lên đại học mỗi đứa một thành phố, rồi có lúc ở 2 đầu trái đất. Chúng tôi đúng kiểu thân ai người ấy lo, với 2 tính cách hoàn toàn khác biệt, một đứa từ nhỏ đã thể dục thể thao, đội tuyển điền kinh các kiểu, một đứa chỉ biết sách vở, một đứa tóc ngắn, một đứa tóc dài. Dù những câu chuyện có khác nhau từ những nơi khác nhau nhưng bằng một sự thần kỳ nào đó, đến giờ tôi vẫn giật mình sao chúng tôi hợp nhau đến vậy. Cũng thích viết nhật ký, chụp ảnh, cũng không thích những cái giống nhau, có thể nói chuyện với nhau mọi chuyện trên trời dưới biển, xã hội lịch sử, lối sống, đến cái set đồ skin care chả ai bảo nhau cũng mua cùng loại cùng màu, đến đồ đạc trong phòng cũng “Ủa sao cái này giống của tớ thế”. Uhm thế nên dù con đường thế nào có vẻ chúng tôi cũng gặp nhau ở nhiều giao lộ.

Tôi cũng những tưởng mình là đứa tự làm được nhiều thứ, nhưng từ bé, cô ấy đã luôn bảo vệ tôi “Đứa nào bắt nạt cậu?”. Cô ấy luôn mạnh mẽ hơn, từng trải hơn, và dám nghĩ dám làm, dám all in hơn. Còn giờ thì cô ấy lại hỏi “Cậu thích ăn gì? Tớ làm rồi sáng mai cậy dậy ăn nhé”. Đi chơi chụp ảnh xong, chỉnh màu các kiểu rồi mới gửi lại cho mình. Rồi còn dạy mình trang điểm, chỉ cho mình cách làm mấy việc để chăm sóc bản thân. Mình thích nghe cô ấy kể về những sở thích của cô ấy, về đống Lego, về những thứ linh tinh thích tha về nhà, những trải nghiệm và cách sống với những guu rất riêng. Tôi hiểu rằng bạn bè không cần phải có mặt trong tất cả các sự kiện trong đời nhau, nhưng luôn xuất hiện lúc người kia cần, và có thể nói những chuyện khó khăn nhất. Và mỗi lần gặp, mỗi người luôn cảm thấy bản thân mình tốt hơn.

IMG_20231221_000156

Sáng hôm sau, tôi có cuộc họp, bạn tôi đi tập gym sớm rồi chiều chúng tôi ra trung tâm chơi. Ở Leeds có môt hàng bánh mỳ Việt Nam rất ngon. Tôi là một đứa thưởng thức bánh mỳ khó tính. Chào tạm biệt cô bạn, chưa bao giờ khi bước lên ga tàu về Nottingham, tôi lại thấy tiếc đến vậy. Tôi thích thành phố này mà chẳng thể nói rõ được lý do. Tôi hòa vào dòng người tấp nập đón tàu kịp về nhà đón giáng sinh, rồi lại thấy mình lẻ loi như đang xem một bộ phim về giáng sinh, một mình trong rạp.


Cám ơn bạn đã đọc tới đây, đừng quên theo dõi qua email để không bỏ lỡ những bài viết mới trên Blog.

Theo dõi Blog qua email